Vô Phong (2)

341 34 6
                                    

" Giác công tử, xin ngài bình tĩnh nếu ngài lại tiếp tục ngăn cản, đó là làm trái nội dung Cung quy, bất kính với...."

Kim Phồn lời còn chưa dứt, chỉ nghe bên tai một cổ chưởng mang theo gió bỗng nhiên đánh úp lại tiếp theo đó là cảm giác mặt đau đớn như đang bị thiêu cháy.

" Ngươi là cái thá gì ? Cũng dám uy hiếp caca của ta ? "

Nắm chặt cửa lớn bỗng nhiên bị kéo ra, phía sau cánh cửa là Cung Viễn Chủy vận trung y lụa màu đen được thêu hoa quỳnh bằng chỉ vàng đang đứng ở cửa. Sắc mặt tái nhợt mất tự nhiên do bị thương nặng. Dù vậy nhưng vẫn bất bình lên tiếng cho caca, thậm chí chưa đợi Kim Phồn kịp phản ứng lại thời điểm hiện tại. Tiểu công tử lại muốn ném một cái tát lên Kim Phồn, liền bị Cung Thượng Giác ngăn lại, ngay sau đó lắc đầu.

" Cung Viễn Chủy ! Ngươi đừng có quá làm càn ! "

Cung tử vũ thấy thế lập tức tiến lên chắn trước Kim Phồn, lạnh lùng sắc bén nói.

Cung Viễn Chủy từ trước đến giờ cùng lắm chỉ là mang giọng điệu uy hiếp nói chuyện với bọn Cung Tử Vũ, thế nhưng hiện giờ ngay trước mặt y cả gan trực tiếp động thủ đánh người ! Còn không đem chấp nhẫn là y để vào mắt!

" Như thế nào ? Ta đây chỉ là giáo huấn một tên thị vệ thôi. Tử Vũ cаса lại bên vực một thị vệ dám dĩ hạ phạm thượng, uy hiếp cung chủ, ta không thể ra tay giáo huấn được sao ? "

Cung Viễn Chủy khóe miệng giương lên để lộ răng nanh nhỏ, ánh mắt lại không có chút nào là ý cười, thoạt nhìn như mỹ lệ hoa anh túc, mỗi một cánh hoa mỏng manh đều chứa đầy kịch độc.

" Chẳng lẽ thị vệ hiện giờ ở Cung môn đều có thể so sánh ngang với Cung chủ ? Không lẽ ngày mai ngươi định nhường luôn cái ghế chấp nhẫn cho hắn ngồi ? "

Cung Viễn Chủy nhìn Cung Tử Vũ, chất vấn nói. Tuy nhiên giọng nói lại có phần yếu hơn thường ngày nhưng vẫn không làm mất đi khí thế của một vị cung chủ.

" A Chủy, không được vô lễ. "

Cung Thượng Giác lúc này mới lên tiếng ngăn lại, nhìn thoáng qua Cung Tử Vũ. Lại xem Kim Phồn bên cạnh y, nhàn nhạt nói.

" Viễn Chuỷ vẫn chưa thành niên, lỗ mãng vô tri, Tử Vũ đệ đệ thân là ca ca, chắc chắn sẽ không bắt lỗi. "

" Ta là vừa mới kết thúc thời gian thí dược, thân thể vẫn chưa khôi phục. Nghĩ đến Tử Vũ caca đích thân đến xem ta, nhất định là hy vọng ta có thể nghỉ ngơi cho tốt, mới có thể vì Cung môn bán mạng phải không ? "

Lời này ngoài mặt là cảm ơn nhưng thực tế lại mang hàm ý là muốn đuổi khách.

Cung Tử Vũ mắt thấy tình hình như vậy không hề có việc gì xấu xảy ra như lời Kim Phồn nói. Cung Viễn Chủy vẫn là một người sống bình bình ổn ổn mà đứng ở nơi này, y cũng không còn lời nào để phản biện trong tình huống này, chỉ là cảm thấy Kim Phồn thật đáng thương, ăn một chưởng như vậy không buồn nói gì. Đợi đến lúc trở về,  sẽ không tránh được cảnh Cung Tử Thương khóc đến trời than đất oán sẽ trách y không bảo vệ được người của nàng, tưởng tượng đến cảnh này, Cung Tử Vũ bất giác cảm thấy cả đầu đều đau.

[Edit] Tuyển Tập Series Giác ChủyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ