CƯNG CHIỀU • AND-WOKE-RHY

437 29 22
                                    

"Nghĩ được bao nhiêu thì viết bấy nhiêu "

.


Em đang suy nghĩ về dự án sắp tới của bản thân nhưng thật sự là chẳng nghĩ được gì, chán nản mà dựa vào ghế

" bé nhỏ của anh làm sao thế? "

Hoàng Phúc bước vào theo sau là Thế Anh

" chán à? Thế Anh đưa em đi mua sắm nhé"

Miệng nói nhưng mắt vẫn dán chặt vào người em, Thế Anh đưa tay vuốt mái tóc trắng của em Hoàng Phúc ngồi bên cạnh nghịch mấy lọn tóc mà không khỏi than thở

" đừng tẩy nữa, sơ hết rồi này"

Nghe thế em cũng chỉ biết cười trừ vì tính chất công việc nên đương nhiên là em phải thường xuyên tẩy tóc , em cũng xót tóc lắm chứ

" em cũng có muốn đâu nhưng mà công việc thôi "

Thế Anh đưa tay véo má em rồi nói

" công việc thì cũng vừa thôi đâu mà một tháng tẩy 3 lần "

Hoàng Phúc nghe cũng gật gù đồng ý với Thế Anh

Em chỉ biết cam chịu với hai anh người yêu nhà mình tại nói đúng quá đâu có cãi được, tuần này em tẩy 2 lần rồi nhưng mà em giấu , họ mà biết chắc lại bài ca về mái tóc khô sơ của em mất, hì hì


.


Sau khi Minh Lai bị loại ở vòng bức phá, Thế Anh phải chịu một đợt chỉ trích vì lại để loại mất một người như Minh Lai nhưng em vẫn chưa hiểu tại sao Thế Anh bị chỉ trích trong khi anh thầy nhà cậu chẳng phải là người trực tiếp loại Minh Lai?

Em cũng không khá khẳm hơn là bao , em cũng nhận không ít gạch đá từ việc thông qua vòng bức phá mà vào chung kết

Họ nói em nhiều lắm nhưng em chỉ xem rồi thôi , em còn phải an ủi anh thầy của em nữa không dư hơi mà đi quan tâm mấy việc ấy

Em ngồi bên cạnh xem Thế Anh làm việc , Thế Anh cũng chú ý việc em cứ nhìn mình rồi lại buồn bã

" em bé làm sao đấy? Không khỏe à, anh đi mua thuốc cho em nha"

Em chầm chậm lắc đầu, tay nắm lấy tay anh

" hay là ai bắt nạt em bé của anh à? Nói đi anh xử lí cho em "

" dạ không. "

" chứ bé làm sao, em nói đi , em im lặng vậy anh lo lắm "

" anh có buồn không, người ta nói anh nhiều lắm "

Thế Anh nhìn em, miệng bất giác vẽ lên một nụ cười

" đây là lí do mà em bé nhìn anh nảy giờ à? "

" vâng"

" anh chỉ sợ em bé buồn chứ anh không quan tâm họ nói gì về anh cả "

Thế Anh nắm tay em , đặt lên đấy một nụ hôn

" em bé của anh lo cho anh là anh thấy chẳng có gì phải lo nữa rồi "

Em vẫn cúi đầu không ngoảnh lại nhìn Thế Anh

Tay em xiết lại nắm chặt tay Thế Anh

" hức "

" hử? "

yêu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ