Đêm đó, tôi và cậu... Chỉ 2 chúng ta....
———————————————————————
"Ánh chiều tà phủ kín lối tôi đang từ trường về, hoàng hôn đỏ thẩm tựa cháy rực 1 góc núi đôi, cái nắng chiều nơi đây đẹp đến thổn thức, thơ mộng và buồn đến nao lòng, Tôi thích nhìn hoàng hôn từ xa thế này, hoàng hôn sẽ mang buồn vui đi mất, chẳng để lại gì..."
———————————————————————-
Đà Lạt bắt đầu vào đông, sương mù dăng khắp lối, chẳng mùa nào trong năm có mật độ sương mù dày đặc như vậy, lạnh lẽo nhưng cũng không kém phần lãng mạn."Cái tiết trời lạnh lẽo này mà có người yêu ôm thì sướng thôi rồi!"Haizzz, suy nghĩ đó trợt nãy ra trong đầu tôi thì cũng là lúc tôi thở dài chán nản nhìn con bạn tôi vì cô tại lại vừa trãi qua 1 mối tình...
Chỉ ôm thôi sao? chỉ cần thân mật với nhau là sẽ trở thành người yêu nhau sao? đã không biết bao nhiêu lần tôi tự hỏi bản thân tình yêu là gì, chẳng ai giải đáp những thắc mắc đó sâu bên trong tôi, có vẽ ông trời đang thách thức tôi tự tìm ra câu trả lời cho những câu hỏi đó..
Ngẫm lại mới thấy, thật chất chẳng phải vì trời lạnh hay tôi cô đơn nên mới nghĩ tới chuyện tình yêu thế này, chẳng qua tôi vừa nghe con Mi khóc lóc kể lể vì chia tay thằng chung lớp nên tôi có chút trạnh lòng thôi...
Tôi đang ganh tị với nó sao? cảm giác này đến lạ lùng thật, thôi cứ cho là vậy đi...Kể ra nó cũng tài, trong khi tôi vật vã vì chẳng thể tiếp xúc với ai trong lớp tuần đầu thì nó đã quen được Truy Long- học cùng lớp chúng tôi.
Truy Long là người đàng hoàng và khá chỉnh chu, tôi thấy vậy, cậu ta có 1 làn da rám nắng đầy mùi phong bạc, tóc tai lúc nào cũng vuốt gọn gàng nhìn khá lãng tử, tóm lại thì đẹp trai hơn Tuấn Anh nhiều.Tuần đầu tiên quen được Truy Long, Mi đem truyện cậu ta kể tôi nghe, à không phải gọi là đem tên đó khoe vào mặt tôi thì đúng hơn. Truy Long hay rủ Mi đi chơi với đám con trai mỗi lần tan học. Có lần, Mi còn bỏ tôi đi về một mình để đi cùng Truy Long,...Nhưng ít ra cô ta vẫn xin lỗi tôi 1-2 câu mới đi. Phù... Tôi thở một hơi dài nhìn bóng lưng họ rời đi, theo tôi Truy Long là người tốt, cậu ta sẵn sàng mua đồ ăn cho nó, dắt nó đi chơi dù nhà cậu ta chẳng gần tí nào. Nếu như mọi lần, tôi sẽ làu bàu cả buổi rồi bày ra vẻ mặt hờn dỗi khó coi với con Mi vì tôi sợ nhất là cảm giác bị bỏ một mình, nhưng khi thấy nó đi với Truy Long thì khác, tôi chỉ trêu trọc nó vài ba câu rồi cũng để họ đi.
Tại sao lại khác ư? Vì Mi là bạn tôi, thân là đằng khác. Tôi mừng vì nó được người khác người quan tâm và yêu thương, truyện tình của nó trước đây chẳng kéo dài được bao lâu, chưa có ai thật lòng yêu nó, chỉ có nó tin người ta quá thôi. Mong lần này tôi sẽ không phải thấy vẻ thảm hại sau chia tay của cô ta.
Cái gì cũng chỉ đẹp lúc đầu thôi...,đến cuối cùng, họ vẫn không ở lại. Truy Long và Mi chẳng bên nhau, họ quyết định chia tay. Tiếc thật, đến giờ tôi vẫn chẳng biết sao tình nó nhanh tan đến thế, kết thúc thật chóng vắng... Mi nói vì lí do gia đình nên chia tay, cái lí do phổ thông thế này tôi chẳng tin nổi,...Hửm... phải chăng ngay từ đầu tình cảm của Truy Long chỉ là nhất thời?.. Tất cả cũng chỉ là suy đoán thôi, Đúng hay sai chỉ họ mới biết...
——————————————————————————-
Quay về với tình hình lớp, mức độ gắn bó của lớp tôi đang có tiến triển vô cùng tốt đẹp, nói sao nhỉ. Nhịp độ lớp tôi rộn ràng hơn bao giờ hết. Tuy vậy, rộn ràng quá cũng khổ, trở ngại chúng tôi gặp phải cũng từ đây mà ra, lớp tôi dù là đầu tàu của cả khối 10 nhưng lúc nào cũng chót bảng A (bảng điểm thi đua giữa các lớp chọn). Chúng tôi cũng muốn vươn lên lắm chứ, khổ nổi, học sinh mà, hiếu động quậy phá cũng là chuyện thường tình thôi. Mà cũng nhờ cái 20/10 đó lớp chúng mới có tinh thần như bây giờ ấy chứ..
BẠN ĐANG ĐỌC
Anh Anh [BL][Thanh xuân vườn trường]
Short Story"...Tao muốn là tương lai của mày còn mày thì không" Ngồi xuống, tôi sẽ kể cho bạn nghe năm tháng đẹp đẽ ấy, chuyện cậu ta và tôi.