- Nếu em thật sự hạ quyết tâm thì quyết đoán nói ra, thái độ hiện tại của em đối với Jisoo là thế nào? Thật ra chị cảm thấy em ấy cũng không sai quá lớn, nếu em ấy vẫn luôn tùy hứng như đứa nhỏ không lớn, lúc trước không phải em cũng bên cạnh em ấy sao? Các em tình cảm nhiều năm như vậy không lẽ nói bỏ là bỏ? Jennie, em thật sự phải nghĩ kỹ, chuyện này nếu không khéo sẽ không thể vãn hồi....
Hee Jin nói đến miệng lưỡi khô đắng, trong giây lát phát hiện đối phương không chút động tĩnh, nàng thở dài lẩm bẩm:
- Đúng là Hoàng thượng chưa gấp, thái giám gấp, chị đây nhọc lòng là vì sao?
Jennie nhìn về phía phòng tắm, bên trong còn truyền tiếng hát, sau một lúc nàng dùng tay che điện thoại, cười khẽ nói:
- Em tự có tính toán riêng, Im tỷ chị yên tâm. Chờ khi có thời gian, em cùng em ấy sẽ ngồi xuống nói chuyện.
Chỉ khi hai người đủ bình tĩnh nói chuyện mới không phát sinh chuyện khác. Sau khi cúp điện toại, nàng vẫn còn nghĩ đến lời Hee Jin nói, chiếc nhẫn dưới ánh đèn lóe sáng, ánh mắt nàng trầm xuống tựa như bầu trời đêm nơi phương xa.
Toàn thân Jisoo thoải mái không biết được lúc này nội tâm Jennie đang biến hóa như thế nào, cô nâng mày cười với Jennie, quen cửa quen nẻo lấy máy sấy, nhấn nút mở, trong phòng chỉ còn lại tiếng máy sấy. Jennie vẫn không lên tiếng đuổi cô về, tựa như đã quên mất chuyện này. Niềm vui sắp được ngủ chung bao phủ thân thể cùng tinh thần cô. Ngón tay xuyên qua mái tóc dài, sợi tóc ướt bị Jisoo làm cho rối loạn, trông như ổ gà. Jennie chăm chú nhìn cô hồi lâu, không nhịn được, bước đến phía sau cô cầm máy sấy.
Toàn thân Jisoo như bị điện giật, cô ngẩn ngơ, buông tay xuống, tai bắt đầu đỏ lên, con ngươi cô sáng ngời tựa như ngàn vạn vì sao trên bầu trời đêm, lúc này lại như lạc vào một màn sương mù mông lung. Lực chú ý của Jennie hầu như là đặt vào những ngón tay đang ở tóc cô, nhất cử nhất động của người phía sau cũng đủ khiến cô rùng mình. Thân thể như mất khả năng tự chủ, Jennie bảo cô đứng cô liền đứng, bảo cô ngồi cô liền ngồi. Cô tình nguyện kéo dài cảm giác này, chẳng qua mộng đẹp luôn sẽ đến hồi kết. So với nỗi lòng sóng cuộn ầm ầm của Jisoo, sau khi Jennie thu dọn xong, chỉ nhẹ nhàng nói:
- Được rồi, lên giường ngủ thôi.
Tim Jisoo run lên, động tác của cô mau chóng, chui vào chăn chỉ lộ ra đôi mắt ngập nước chăm chú nhìn Jennie. Đèn tắt, thị giác của cô cũng bị bóng tối ăn mòn, lúc này thính giác lại trở nên cực kỳ nhạy bén. Tiếng sột soạt từ người bên cạnh truyền đến, một trận gió lạnh thổi vào chăn, ngay sau đó bên cạnh có thêm một người. Jisoo chớp mắt, biểu cảm cẩn thận, dù sao trong bóng tối, cô cũng không nhìn thấy gì. Cả thành phố như đắm chìm vào ánh đèn đỏ xanh cùng tiếng ồn ào náo nhiệt, những chiếc đèn nê ông đó thậm chí còn che đi ánh trăng. Thân thể Jisoo cứng đờ không dám lộn xộn, chờ đến khi nghe được tiếng thở đều đều của người bên cạnh, cô mới nhẹ nhàng đảo người.
Chẳng qua là.........không ngủ được!
Bất tri bất giác trằn trọc cho đến khi một bàn tay duỗi đến ôm lấy cô, giọng nói nỉ non truyền vào tai:
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển Ver] [JENSOO] Nàng Muốn Cùng Ta Ly Hôn
FanfictionTác giả: Phong Nhận Tác Thư Edit: Trình Trình Thể loại: Đô thị, nhẹ nhàng, Showbiz