Lại 1 tháng nữa trôi qua, Lee Heeseung hàng ngày vẫn đi ngang tiệm cà phê của Jaeyun nhưng không dám ghé vào. Hắn chỉ đứng nhìn em từ ngoài quán, nhưng có lẽ hắn không biết, Park Sunghoon đã thấy tất cả, nhưng nó không nói cho Jaeyun nghe, định là sẽ để ý mấy hôm nữa xem sau.
Mà hắn dạo này cũng khá bận, việc trên công ty của Jongseong ngày càng nhiều cộng thêm vấn đề về Jaeyun khiến hắn càng thêm đau đầu. Vì tính chất công việc nên Lee Heeseung bắt đầu trở về nhà càng muộn, dạo gần đây hôm nào cũng gần 12 giờ hắn mới được về nhà.
Hôm nay cũng như mọi ngày, hắn uể oải ra khỏi thang máy và bước vội về phía căn hộ, chợt thấy một bóng hình quen thuộc trước mắt. Hắn sợ mình hoa mắt nên không dám chạy lại, chỉ lặng lẽ đi sau người ấy đến tận căn hộ. Là người sống ở căn hộ đối diện với căn của Heeseung và Jongseong, hắn chưa từng gặp qua nhà đó bao giờ, vì hắn đã nghe hàng xóm xung quanh nói, 2 cậu trai trẻ trong căn đó vì tính chất công việc nên ngày nào cũng đi sớm về khuya, ít ai gặp được cả 2 người lắm. Heeseung vẫn dõi theo người trước mắt, cố gắng nhìn thật kĩ từ xa, hành lang khá tối nên hắn không nhìn rõ được mặt người đó khi quay lại. Nhưng mà, sao cái lắc trên tay trái người đó giống em bé của hắn thế? Heeseung dường như không tin vào mắt mình, hắn dạo này khá bận nên không còn thường xuyên ghé ngang quán cà phê được nữa, giờ đây biết người trong lòng lại sống ở căn đối diện nhà mình, bao nhiêu cảm xúc của hắn dồn nén bấy lâu thật sự đã không kiềm nổi nữa, quên mất việc Sim Jaeyun đã từng nói em đang hẹn hò với Park Sunghoon.
- Jaeyunie à?
- Ơ ai đấy ạ? - Em hoảng sợ nhìn quanh.
Heeseung bước lại gần Jaeyun, em bất ngờ nhìn hắn, chưa kịp lên tiếng đã bị hắn nắm lấy cổ tay.
- Nè anh buông ra coi, làm gì vậy hả?
- ...
- Nè Lee Heeseung
- Heeseung?
- Anh bị sao vậy hả, lên tiếng coi!!
Mắt Jaeyun bắt đầu đỏ hoe, em hoảng sợ tới mức sắp khóc, nhưng hắn vẫn đứng im lặng, không lên tiếng cũng không ngước mặt lên nhìn em, tay hắn vẫn nắm chặt cổ tay Jaeyun, đến mức đã ửng đỏ.
- Heeseung à, lên tiếng đi mà....
- Heeseungie ơi..
- Heedeungie, đừng làm em sợ mà...
- Bé yêu đừng gọi anh thế mà.
- Bambi à, anh sao thế, anh có chuyện gì hả, anh nói em nghe đi mà, Heedeun-
Lee Heeseung lập tức ấn em vào cửa, chậm rãi mút lấy cánh môi của em. Mùi vị đã lâu hắn chưa được nếm lại. Jaeyun vô cùng bất ngờ, cả người em cứng đờ, không có phản ứng gì đối với hành động này của hắn. Hắn mút môi em đến mức tấy đỏ lên, bắt đầu dùng lưỡi tách môi em ra. Người nhỏ hơn lúc này đã phản ứng, dùng tay đẩy người đang dây dưa môi lưỡi với mình, nhưng hắn đã giữ chặt lấy eo em, cách nào cũng không đẩy ra được. Cả hành lang giờ đây chỉ còn tiếng hôn đầy ám mụi. Lee Heeseung càn quét trong khoang miệng em bằng lưỡi của mình, tìm đến lưỡi em mà mút lấy. Sim Jaeyun thở không nổi nữa, đánh vào ngực hắn. Lee Heeseung tiếc nuối rời khỏi môi Jaeyun, di chuyển xuống cần cổ trắng nõn của em, tuyệt nhiên để lại 1 dấu hôn đỏ chót.
![](https://img.wattpad.com/cover/364938584-288-k384399.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[heejake] Rebound
RomanceLee Heeseung chấp nhận quen Sim Jaeyun, tất cả chỉ vì muốn quên đi người yêu cũ. Written by @.chu