"Anh Wang Ho."
Han Wang Ho quay đầu nhìn Park Do Hyun đang xuống xe, anh dừng lại một chút, quay người lại chờ người phía sau đuổi kịp mình rồi mới nhấc chân lên bước tiếp, khi quay lại lần nữa, anh chỉ nhìn thấy Lee Minhyung vội vàng gật đầu chào mình. Các thành viên khác của T1, dẫn đầu bởi Lee Sang Hyuk, cũng nhanh chóng vượt qua hai người họ.
Tốc độ của Han Wang Ho chậm lại, anh hơi quay đầu liếc nhìn Park Do Hyun. Như không hề chú ý tới anh trai đội trưởng đang nhìn mình, Park Do Hyun chỉ đơn giản đưa tay chỉnh lại cổ áo cho anh. Khi đầu ngón tay hắn chạm vào vùng da cổ hở ra, Han Wang Ho khẽ rùng mình và đúng như dự đoán, Park Do Hyun có thể nhìn thấy huyết sắc từ phần cổ đó dâng lên đến tận tai anh. Han Wang Ho giơ tay lên khẽ vuốt nhẹ chỗ da vừa mới bị chạm vào và như bị điện giật, anh không nói một lời mà lặng lẽ bước nhanh hơn.
Park Do Hyun sửng sốt một chút, sau đó không khỏi cong môi. Vừa rồi hắn cũng nhìn thấy mọi người ở T1, nhưng sở dĩ hắn gọi Han Wang Ho lại thực ra là vì cổ áo chưa lật của anh đã để lộ vết đỏ trên cổ. Hắn nghiêng đầu che giấu nụ cười, nhanh chân bước đến bên cạnh Han Wang Ho.
Sau trận đấu giữa đội AD và đội MID, staff bảo hắn chuẩn bị phỏng vấn. Park Do Hyun chỉ vào mình hỏi: "Không phải chúng tôi thua sao?" Staff buồn cười gật đầu nói rằng đó là cuộc phỏng vấn với tuyển thủ Faker, sau đó quay đầu chỉ về hướng ngược lại, Park Do Hyun ngước mắt lên và nhìn thấy Lee Sang Hyuk đang cầm micro, liền gật đầu rõ ràng với staff: "Vâng, tôi biết rồi."
Những câu hỏi nối nhau của MC khiến Park Do Hyun có phần lơ đãng. Hắn đưa tay trái ra sau lưng và vô thức gật đầu theo những câu hỏi, cùng với những cú chạm như có như không bởi chiếc vòng ở nơi cổ tay. Park Do Hyun bình tĩnh xoay cổ tay và điều chỉnh vị trí của chiếc vòng.
Khi được hỏi bản thân hắn nghĩ trận chung kết sẽ là hai đội nào, Park Do Hyun nhướn mày khi nghe câu trả lời từ người kia, ánh mắt hắn vô tình liếc nhìn đội JGL đang chờ gỡ rối thiết bị ở phía trước. Đến lân mình, Park Do Hyun vô thức thẳng lưng, gật đầu và đưa ra câu trả lời tương tự.
"Tôi cũng nghĩ đó là đội TOP và đội MID."
Tiếng cười của người dẫn chương trình vang vọng bên tai hắn, khi nghe thấy câu "Hãy bắt tay nhau nào.", Park Do Hyun vẫn đang cầm micro trên tay phải. Mãi đến khi nhìn thấy tay phải của Lee Sang Hyuk đưa ra hắn mới nhận ra rồi chuyển micro sang tay trái và bắt tay một cách lịch sự.
Máy quay di chuyển ra xa, staff tiến tới giúp họ tháo micro, Park Do Hyun thoáng nhìn thấy Han Wang Ho đang đứng trong góc nhàn nhã nhìn mình. Khi đang dùng đầu lưỡi dò xét hàm răng, hắn liền nghe thấy staff: "Cậu ổn chứ, tuyển thủ Viper?" Nói xong liền vội vàng đi về phía Han Wang Ho.
"Sao lại thua rồi?" Han Wang Ho cười hỏi hắn, đồng thời giơ tay chỉnh lại vạt áo.
"Anh ơi, chúng ta giành lại nhé." Park Do Hyun cũng mỉm cười và dừng lại trước mặt anh hai bước.
"Anh vừa nghe em dự đoán, sao có thể trù cho tụi anh thua như vậy chứ?"
Nụ cười của Park Do Hyun trở nên nặng nề hơn, hắn hơi nghiêng đầu nhìn anh: "Em đợi anh ở bên trong. Đi thôi, Wang Ho hyung."

BẠN ĐANG ĐỌC
[Pernut] | Vô Quang
FanfictionAuthor: mintysierra Source: AO3 Edit: Emi-chan Warning: song tính, 18+, một chút Fakenut là người yêu cũ Đã cảnh báo, nếu tiếp tục đọc mà có bất cứ vấn đề gì, editor không chịu trách nhiệm cũng không chấp nhận bất cứ lời phán xét nào! |Bản edit...