10. Con gà và hạt thóc

611 81 55
                                    

Từ khi có cái vụ " ôm eo", Yeonjun và Beomgyu buộc phải tiếp xúc cơ thể với nhau nhiều hơn một cách bất đắc dĩ

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Từ khi có cái vụ " ôm eo", Yeonjun và Beomgyu buộc phải tiếp xúc cơ thể với nhau nhiều hơn một cách bất đắc dĩ.

Không phải Yeonjun đang cường điệu hoá đâu, hắn thật sự cảm thấy mỗi ngày tập nhảy là một ngày hắn lên thiên đường và xuống địa ngục cùng một lúc.

Sự tiếp xúc thân mật kích thích mọi giác quan của hắn, khiến Yeonjun luôn ở " chế độ phòng ngự " khi cạnh Beomgyu, và người duy nhất hắn cảnh giác ở đây là bản thân hắn chứ không ai khác.

Yeonjun chẳng thể ngăn nổi những suy nghĩ bẩn tưởi trong đầu khi đan những ngón tay quanh thắt eo thon gọn của Beomgyu. Hắn sẽ kín đáo ấn nhẹ vào, chỉ để xem làn da em lún sâu xuống qua từng chuyển động bàn tay hắn. Yeonjun sẽ mải mê lướt trên phần bụng phẳng lì, sau đó làm như vô tình mà trượt xuống hõm hông mềm mại.

Tập vũ đạo cũng không khiến Yeonjun chật vật bằng việc kiểm soát phần thân dưới cương cứng khi ở cạnh Beomgyu.

Yeonjun nghĩ mình điên rồi, hắn đã luôn tự hào về bản thân là một người kiểm soát tốt cả về cảm xúc lẫn ham muốn, nhưng hết lần này đến lần khác, Beomgyu đều dội cho hắn một và nhiều gáo nước lạnh.

Em chứng minh cho hắn thấy em có thể làm thần trí hắn vỡ vụn chỉ qua một tiếp xúc nhỏ.

Và điều khốn nạn nhất ở đây, hình như Beomgyu làm những việc đó hoàn toàn là vô tình. Yeonjun đoán vậy, khi nhìn khuôn mặt tỉnh bơ của em trong lúc nắm lấy tay hắn, kéo hắn lại gần hơn cho đến khi khoảng cách còn lại giữa hai người là những hơi thở nặng nề.

" Anh nên ôm chắc vào, như thế này ", Beomgyu nói, quay đầu ra phía sau nhìn Yeonjun khi giữ những ngón tay hắn chạm sâu vào làn da em qua lớp vải mỏng dính. " Nếu không em không giữ thăng bằng được đâu ".

Yeonjun thấy bản thân ậm ừ, hoàn toàn không còn chút tỉnh táo nào để đáp lại.

Vốn chỉ cần nhìn ngắm Beomgyu thôi cũng đã khiến Yeonjun chật vật đến khổ sở, những động chạm này là quá sức chịu đựng của hắn. Yeonjun thậm chí không nhớ rằng bản thân đã tồn tại đến ngày hôm nay bằng cách nào, khi lúc trước Beomgyu và hắn luôn luôn đối xử với nhau bằng những cử chỉ thân mật thế này và hơn thế nữa. Thế nhưng bây giờ, khi hắn cố gắng sắp xếp lại tình cảm, Yeonjun không chắc nếu cứ tiếp tục thế này, hắn sẽ mất bao lâu để gạt bỏ hoàn toàn cảm xúc dành cho Beomgyu.

Nhưng Yeonjun không thể phủ nhận hắn đã âm thầm tận hưởng những động chạm thoáng qua đó.

Và Yeonjun cảm thấy như mình là tên khốn nạn đồi bại nhất trên đời, nhất là khi Beomgyu chẳng có lấy một chút cảnh giác hay biết về những suy nghĩ của hắn.

|hoootannnn| Nam ChâmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ