12 (end)

1.5K 189 16
                                    


sau khi phát hiện ra kế hoạch cầu hôn của mình có nguy cơ bị đổ bể, kim kwanghee quyết định đổi chiến thuật. sáng chiều vẫn đưa đón người yêu đi làm, tối về chui vào cái bếp nghìn năm không dùng đến của hắn để tập nấu ăn. nhưng với loại người ăn ngoài cả năm như kim kwanghee, việc tập nấu ăn khó như lên núi kiếm vàng. dù đã cố cẩn thận hết mức nhưng hắn vẫn sơ ý làm bản thân sứt sẹo vài chỗ.

ai đời cầm dao bằng tay nhưng xước một vết to tướng ở chân như kim kwanghee không?

nhịn lại cơn đau liên tiếp từ chính sự hậu đậu của mình thì hôm nay, sau hơn ba tháng mày mò trong bếp từ tối đến rạng sáng thì kim kwanghee đã chính thức nấu được một bữa hoàn chỉnh. hắn vừa học nấu ăn vừa đưa kim dongbeom đi khắp nơi thử món hết món ngon này đến đặc sản nọ, vì hỏi thẳng thì em ta cứ trả lời hắn thích ăn gì thì em thích ăn nấy. nghe em nói thì đáng yêu muốn nhũn tim ra luôn, nhưng kim kwanghee không muốn người yêu hắn sống hoàn toàn phụ thuộc vào hắn như vậy. hơn tất cả, kim kwanghee vẫn mong em tìm lại chính bản thân mình.

dù kim kwanghee có yêu em vì lý do gì, vì có lỗi với em, hay vì những rung động cứ thuận thế mà đến một cách bất chợt với hắn, thì sau cùng vẫn đều là em.

mỗi lần đi ra ngoài với em, kim kwanghee đều âm thầm ghi nhớ từng thói quen, sở thích nhỏ của người yêu. cứ ngày ngày bên nhau như vậy, kim kwanghee đã hình thành một bộ thói quen để chiều chuộng một mình kim dongbeom. ở bên hắn, kim dongbeom nắng không tới mặt, mưa không tới đầu, kim kwanghee càng không nỡ để người yêu nhỏ phải động tay vào thứ gì, kể cả hắn có vụng về hơn em rất nhiều đi chăng nữa. hay là ra ngoài đi dạo, kim dongbeom chỉ cần nhìn một thứ gì đó quá vài giây không rời mắt, kim kwanghee lập tức ghi nhớ để lần sau mua cho em. cuộc sống của kim dongbeom lại bị kim kwanghee nhấn chìm hoàn toàn, nhưng lần này là chìm trong sự nuông chiều vô tận của hắn, chứ không phải sự tuyệt vọng khiến em thấp thỏm mỗi khi đối diện với ánh mắt của hắn.

dù cả hai không phải thứ người ta gọi là bạn đời định mệnh, hay phối ngẫu hoàn hảo, hai người vẫn trở nên không thể tách rời nhau được nữa. khi nhịp tim đánh chuông vang khắp át cả lý trí, thì những thứ không phải cảm xúc nom thật hèn mọn, lu mờ.

kim kwanghee có lẽ đã hiểu được phần nào cảm xúc khi đó của kim dongbeom. hắn khát khao em đến cực điểm, mà chẳng dám trút hết ra trước mặt cho em biết. tất cả đều biến thành từng chút dịu dàng, kiên trì, cố gắng của hắn để được công nhận ở bên em. như cặp nhẫn cưới hắn dành hàng tháng trời sửa đi sửa lại đến mức thợ kim hoàn phát sợ hắn; từng vết sẹo, vết chai nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay trước giờ chẳng dính sương gió của vị thiếu gia này chỉ để học nấu vài món em thích ăn; hay căn nhà nhỏ hắn dồn hết tâm huyết để làm theo sở thích của em,...

hắn không nghĩ đến từng đó công sức của mình trong mắt người khác sẽ có giá trị như thế nào, hắn chỉ quan tâm liệu kim dongbeom có thích hay không thôi.

kim kwanghee cứ chạy qua chạy lại bận rộn như vậy làm kim dongbeom lo lắng phát sốt. em cố khuyên hắn nghỉ ngơi mà chỉ nhận lại khuôn mặt cười cười đáng ghét của hắn. hết cách, kim dongbeom đòi sống chung với kim kwanghee để nhắc hắn ăn ngủ đúng giờ giấc. kim kwanghee tất nhiên là mừng muốn chết, nhưng hắn vẫn đang trong thời gian chuẩn bị để làm bất ngờ cho em, nên hắn chỉ nhẹ giọng an ủi người yêu vài câu.

(rascal x croco) không có lỗiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ