Jane cả kinh nhìn Ciize, nàng cũng quay trở lại giống cô ư.
"Cậu cũng quay trở lại đúng chứ, vậy sao không tránh xa tớ một chút đi. Tớ đã hại chết cậu mà..."
"Jane Ramida!! Cậu nói vớ vẩn gì vậy? Tớ chết là do xe tông, không phải do cậu!!"
"Là do tớ, tất cả mọi chuyện là do tớ ngu ngốc, tớ làm cậu đau khổ như vậy, cậu bị trầm cảm tớ cũng không hề biết, cậu bị người ta ức hiếp tớ cũng không hay, tớ chỉ là đồ vô dụng, là đồ khốn luôn làm cậu khóc thôi!!"
Jane lớn tiếng khiến Ciize giật mình, nàng nhìn cô đang tự mắng chính mình, tay cô nắm chặt đến bật máu, Ciize lo lắng tiến đến muốn gỡ tay Jane ra nhưng cô lại lùi lại, không muốn nàng lại gần, điều này khiến nào bất lực đến cùng cực, nước mắt cũng dâng trào nơi đáy mắt.
"Jane đừng như vậy mà... hức tớ rất sợ, rất đau khi cậu cứ.. hức cứ né tránh tớ.. cậu không phải đã nói sẽ luôn ở bên tớ sao? Cậu hức đã hứa với tớ sẽ không làm tớ khóc mà Jane..."
Mỗi tiếng nấc của Ciize như mũi dao đâm vào tim Jane, nước mắt nàng rơi lại như nham thạch nhỏ đầy da thịt cô đau đớn, Jane không chịu được. Nhưng Jane dường như vẫn không chịu hiểu lời Ciize nói, cô vẫn ngu ngốc muốn rời bỏ nàng.
"Ciize cậu đừng khóc, tớ sẽ tránh xa cậu nhé, đừng khóc nữa."
"Cậu thật sự rất tồi đấy Jane Ramida Jiranorraphat!!"
Ciize giận lắm, nàng rời đi trong giận dữ, nếu con người đó muốn tránh xa nàng đến thế thì cứ việc, nàng không quan tâm nữa, nàng không muốn yêu người tên Jane Ramida ấy nữa.
.
"Film! Em làm gì vậy? Buông chị ra nào!"Namtan dừng lại cũng kéo Film dừng theo, chị hơi vung tay muốn em buông tay mình ra nhưng điều này lại khiến Film nghĩ rằng chị đang không vui. Film xoay người ôm lấy cổ Namtan, mạnh bạo mà cưỡng hôn chị. Em mút lấy môi chị, khẽ cắn lấy nó như trút giận, Namtan bị bất ngờ nhưng không đẩy Film ra vì chị biết cô nàng bướng bỉnh này của mình đã chịu xuống nước rồi.
"Chịu thích chị rồi sao?"
"Về nhà!! Chị xin nghỉ phép 1 tuần đi!!"
"Được, tuân lệnh công chúa."
.
Jane ngồi thẩn thờ trên ghế ở công viên, đẩy Ciize ra xa mình rồi đáng lý cô phải vui mới phải chứ, vì sao tim lại đau thế này. Rồi có người đến ngồi kế bên cô, là Milk."Lâu rồi không gặp."
"Cũng lâu thật đấy, tôi xin lỗi vì đã lừa chị."
"Em không thể nói lý do đúng chứ? Ciize em ấy bị sốt và mất trí nhớ chắc em cũng biết đúng không? Nhưng sau khi tỉnh lại em ấy cũng không vui vẻ được như trước, em ấy còn hay khóc thầm, tôi cũng không biết em ấy khóc vì điều gì nữa, chắc là vì em đấy Jane ạ."
"Đáng lý ra tôi không nên xuất hiện trước mặt cậu ấy..."
"Tôi không rõ vì sao em lại cảm thấy như vậy. Nhưng tôi biết được một điều là khi có em, Ciize sẽ cười rất vui vẻ đó. Em ấy thật sự rất yêu em đấy Jane."
BẠN ĐANG ĐỌC
[JaneCiize]Nhật Ký Cưa Cẩm Sau Trọng Sinh!!
Fanfiction"Có thể trách đường cho tôi đi không?!!" "Jane..." Rầm! . "...Tại khu bệnh viện X, có một người nữ đã nhảy khỏi toà nhà, hiện đã tử vong. Chưa biết rõ nguyên nhân, bước đầu được cho là tự tử..." . . "Ciize cậu đừng khóc, tớ sẽ tránh xa cậu nhé, đừng...