Chương năm mươi hai
Trong Từ An điện, hoàng đế tự nhìn châm nước trà cho Thái hậu, thấp giọng thở dài: "Đều là nhi tử không biết cách dạy con, khiến mẫu hậu phí tâm."
Vừa rồi trong Thừa Càn cung Thái hậu bị Chử Thiệu Dương làm giận đến đứng không vững, hoàng đế lập tức bỏ xuống thẩm vấn Chử Thiệu Dương, trực tiếp bế môn lại thưởng hai mươi đình trượng, Chử Thiệu Dương lúc đầu còn cầu xin tha thứ kêu oan, nhưng rốt cuộc thân kiều thể quý, đình trượng bằng đồng mạ vàng đánh xuống vài cái liền đổi giọng, đánh xong hai mươi trượng Chử Thiệu Dương đã sớm đau đến hôn mê bất tỉnh, hoàng đế cũng không để người đưa về Chiêu Dương điện, trực tiếp nâng vào trong thiên điện Thừa Càn cung.
Thái hậu vừa giận dữ vừa thương tâm, hoàng đế trước tiên đỡ lão Thái hậu trở về Từ An điện, uống hai chén trà sắc mặt mới tốt một ít.
"Mấy năm nay ai gia đúng là uổng thương yêu nghiệp chướng này...." Thái hậu một câu nói chưa xong, lệ đã lã chã rơi, ngay cả hoàng đế tình mẫu tử không quá sâu đậm cũng đỏ ánh mắt, vội vàng khuyên nhủ: "Các hoàng tử gay thất vọng cùng mẫu hậu có quan hệ gì dâu? Đều do nhi tử ngày thường không chú ý quản giáo, lại dưỡng ra một cái như vậy! Trẫm thật sự là...."
Hoàng đế cũng tức giận một hồi, uống hai ngụm trà hoãn lại một hơi, nói tiếp: "Mới vừa mẫu hậu cũng chưa nói chuyện như thế nào, chẳng lẽ trước kia nghiệp chướng này đã từng truyền đại sự trong triều ra ngoài hay sao?"
Thái hậu tựa trên tháp, thở dài nói: "Ai gia dù có già cũng sẽ không hồ đồ, nếu biết hắn dám nhúng tay đại sự triều chính làm sao sẽ lừa gạt không nói cho hoàng đế? Kỳ thật là...." Trong lòng Thái hậu vòng vo một cái, sửa lời nói, "Là chuyện vài ngày trước hắn nhúng tay đến người trong phòng của Lăng nhi."
Thái hậu xoa bóp ấn đường, chậm rãi nói: "Bên ngươi Lăng nhi có một người được sủng ái, ai gia nghĩ hiện giờ Lăng nhi còn chưa đại hôn, không thể làm ra chuyện gì chê cười, liền dạy Lăng nhi vài câu, đứa bé kia hiểu chuyện, luôn cùng ai gia cam đoan tuyệt sẽ không quá mức sủng ái người nọ, vốn cũng không phải chuyện gì lớn, vả lại chuyện liên quan đến trong phòng Lăng nhi, ai gia cũng không tiện cùng hoàng đế nói, ngày đó ai gia nghĩ Lăng nhi tuổi nhỏ da mặt mỏng, cố ý đuổi người lui ra, trong phòng chỉ còn ai gia cùng Lăng nhi hai người, nói xong thì thôi."
"Ai biết cách ngày Dương nhi liền viết một phong thơ, đem lời nói của ai gia cùng Lăng nhi ngày ấy một câu cũng không sai chép xuống, đưa đến cho người bên cạnh Lăng nhi kia, thư kia... bút tích trên lá thư kia, cùng hôm nay giống nhau, đúng là từ Dương nhi mà ra."
Thái hậu không khỏi thổn thức: "Lúc ấy ai gia biết được liền giận lớn một hồi, thủ đoạn của hắn quá mức âm độc, châm ngòi nội phòng huynh trưởng là một tội, ở nơi này của ai gia cài người lại thêm một tội, không để ý tình huynh đệ lại thêm một tội! Khi đó ai gia muốn đem Dương nhi gọi đến tại chỗ hỏi tội, là Lăng nhi... hoàng đế biết, Lăng nhi đứa nhỏ này hiền lành, từ nhỏ luôn mọi cách yêu thương Dương nhi, thấy ai gia nổi giận liền đem toàn bộ tội tình đổ lên mình, nói muốn lặng lẽ răn dạy Dương nhi một chút, để hắn làm là tốt rồi, nguyên bản ai gia không chấp nhận, nề hà Lăng nhi lại quỳ lại cầu ta, ai gia vô pháp, hắn là khổ chủ cũng không muốn truy cứu, ai gia cũng không muốn làm cho lục cung đều rõ, liền theo hắn."
BẠN ĐANG ĐỌC
Bạo Quân - Mạn Mạn Hà Kỳ Đa (Hoàn)
RomanceTên truyện: 暴君 Tác giả: 漫漫何其多 (Mạn Mạn Hà Kỳ Đa) Thể loại: cung đấu, trùng sinh, chủ công, ấm áp, công sủng thụ, đế vương công x hàm hậu thành thật trung khuyển thụ, 1×1, HE