"Tiểu Anna, kịch bản tại sao lại bị đổi?!"
Anna chớp chớp mắt, giống như đang bị nàng hù doạ, kịch bản đổi thành thế này đáng nhẽ chị phải thở phào nhẹ nhõm mới đúng chứ, chẳng nhẽ chị đang đau lòng cho người nào đó?
"Chị Becky đạo diễn nói tình cảm của Savika chỉ là bộc phát, tình cảm sâu nặng như của Diana diễn cảnh đó sẽ hợp hơn."
Trong kịch bản có một cảnh chiếc nhẫn của nam chính bị rơi xuống hồ bơi, Becky đóng vai Savika phải lặn xuống đáy hồ để tìm lại chiếc nhẫn, thế nhưng bây giờ đã đổi thành cảnh của Diana.
Anna vẫn luôn lo lắng cảnh này, mấy lần muốn tìm đạo diễn nói chuyện, nhưng đều bị Becky cản lại. Bây giờ đang là trời đông giá rét, hồ bơi quay cảnh này còn kết một tầng băng dày cộm, muốn xuống nước phải phá lớp băng, hơn nữa Becky vừa mới kết thúc thời kỳ đặc biệt nhất của cơ thể sao có thể ngâm mình trong nước lạnh, e rằng cảnh còn chưa quay xong thì người đã phải vào nhập viện rồi.
Thế nhưng không biết vì sao hôm nay đạo diễn đột nhiên tuyên bố cảnh này đổi vai, lý do là loại tình yêu thầm lặng này không thích hợp với hoa hồng đỏ, cho nên tạm thời đổi kịch bản.
Becky nói xong mới phát hiện giọng mình quá lớn, mặt không chút biểu tình ngồi xuống. Đạo diễn nếu như cảm thấy không thích hợp, vậy sao sớm không đổi đi, lại đúng vào hôm cảnh này quay mới thông báo đổi?
Lúc thông báo Sarocha đang ngồi bên cạnh xem kịch bản, ngay cả mí mắt cũng không nhấc lên, rõ ràng là đã sớm biết rồi. Cái đồ khốn kiếp đó, không phải là rất thông minh sao, không phải là rất lý trí sao, sao lại làm chuyện bại não như vậy?
Anna thận trọng quan sát sắc mặt nàng, nhỏ giọng hỏi: "Cảnh đó lập tức phải quay rồi, bây giờ đoàn phim đang chuẩn bị bên hồ bơi, chị Becky, chị có muốn đi không?"
Becky hít một hơi thật sâu, tôi không thể xuống nước hồ lạnh băng như vậy, chẳng nhẽ Sarocha thì có thể sao, chị rõ ràng vẫn chưa khỏi sốt nữa. Nàng đè nén trái tim không ngừng phập phồng xuống, nhàn nhạt nói: "Đi."
Becky bây giờ vẫn đang mặc bộ sườn xám lúc quay phim, Anna cầm áo khoác bên cạnh muốn khoác lên người nàng, nhưng lại bị nàng hất ra.
"Chị không mặc, bỏ ra đi." Becky chỉ mặc bộ sườn xám tay lỡ đi ra ngoài cửa, gió lạnh thổi đến, nàng vén tóc sang một bên, cái lạnh giống như ngấm đến tận xương tuỷ, từng đợt run rẩy dâng trào không chống cự lại được.
"Chị Becky mau mặc vào đi, chị bây giờ không thể bị nhiễm lạnh!" Anna vội cầm áo khoác đuổi theo, không nói lời nào khoác lên người nàng. Becky lạnh đến mức ngón tay có chút đông cứng lại nắm lấy áo khoác, nhưng lại không chút do dự kéo xuống, ném lên tay Anna.
Nàng sải bước chân càng lúc càng lớn, gần như muốn chạy đi, đôi cao gót lạch cạch gõ trên mặt đất. Vạt áo sườn xám hạn chế bước chân của nàng, Becky ngồi xổm người xuống xắn sườn xám lên, một phút cũng không dừng lại chạy đến địa điểm quay.Giờ đã là nửa đêm rồi, địa điểm quay vốn là ở một thị trấn nhỏ nên càng yên tĩnh hơn, đèn đường trên đường lấm tấm phát sáng, chỉ có địa điểm quay bên hồ là đèn đuốc sáng trưng, sáng giống như ban ngày.
Nàng liếc mắt liền nhìn thấy Sarocha đang ngồi trong đám người, trên người cô mặc một chiếc áo khoác dày cộm, đang cúi đầu ủ rượu tâm trạng. Cô căn bản không dám xoay đầu nhìn về phía hồ bơi, chỉ có thể nghe thấy tiếng huyên náo của những người xung quanh, tất cả đều đang bận rộn phá vỡ lớp băng dày cộm trên mặt hồ.
Đoàn kịch thuê xe cẩu đến, mũi khoan to lớn của chiếc xe từ trên cao đi xuống hung hăng phá vỡ lớp băng trên bề mặt, vẫn chưa vỡ, lại đập thêm lần nữa, trên mặt băng chỉ có một vết nứt nho nhỏ. Đến lần thứ ba mới phá được một lỗ, nước hồ trong nháy mắt tràn ra trên mặt băng.
Becky ngơ ngác nhìn lớp băng dày cộm trong hồ, cơn rùng mình dọc theo cơ thể nàng chạy thẳng đến trái tim nàng. Đạo diễn và diễn viên ở xung quanh đều mặc áo bông dày còn đội cả mũ ấm, nàng đứng ở trong này giống như một người đang ở mùa hạ xuyên không đến đây.
"Sao không mặc áo khoác?" Âm thanh lành lạnh mang theo sự tức giận, phía sau đột nhiên phủ đến một tầng ấm áp, áo khoác chặt chẽ bao lấy cơ thể lạnh lẽo của nàng.
Hơi thở phả ra trong không khí ngưng kết thành một mảnh sương trắng, Becky cảm thấy từ ngón tay mình đến những sợi tóc đều đang run rẩy, hàm răng bất giác bắt đầu va đập vào nhau, nhưng vẫn cố chấp muốn cởi áo khoác ra.
"Không được, em đi tìm đạo diễn, kịch bản không thể đổi!" Becky ném áo khoác ra bắt đầu lao về phía trước, hoàn toàn không xác định được phương hướng. Sarocha níu cổ tay nàng, kéo nàng trở lại, để đồ ngốc không bao giờ khiến cô bớt lo nhìn thấy rõ sự tức giận trong mắt cô.
"Đừng quậy!" Mệnh lệnh của Sarocha rất có sức uy hiếp, động tác cũng rất cứng rắn, kéo nàng đến một góc vắng vẻ. Áo khoác lại được phủ lên người Becky, Sarocha cau mày, quét mắt nhìn nàng, lấy bao tay và bịt tai từ trong tay Anna giúp nàng mang lên.
Sarocha vừa mới cởi bao tay, những ngón tay ấm áp chạm đến da thịt nàng bất chấp cái lạnh, Becky bộc phát run rẩy kịch liệt.
"Sarocha chị dựa vào cái gì thay em làm chủ chứ, em còn chưa nói không diễn, chị dựa vào cái gì muốn đổi?!" Sắc mặt Becky càng lúc càng tái nhợt, không biết là vì lạnh hay là vì đau.
Sarocha im lặng không nói, chỉ buộc nút thắt áo khoác của nàng càng chặt hơn. Nơi này né được đám người ồn ào của đoàn phim, cũng không cần lo lắng sẽ bị ống kính hướng đến.
"Không phải vì em, mà vì điện ảnh." Lời này cô nói ra, chính cô cũng cảm thấy lực bất tòng tâm, thế nhưng giọng điệu lại không chút nào mềm dịu.
Tiếng mặt băng đang bị phá vỡ giống như tiếng dao vừa rút ra khỏi vỏ, mỗi một lần nghe thấy thì y như rằng có người đâm từng nhát dao lên người nàng, khiến nàng đau đến thấu tận tâm can.
"Đúng vậy, em cũng là vì điện ảnh, em bây giờ đi tìm đạo diễn nói chuyện, bàn xem rốt cuộc ai diễn cảnh này mới tốt!" Becky quay đầu lại muốn đi, Sarocha không thể nhịn nổi nữa, đè bả vai nàng xuống, đẩy nàng áp vào tường.
BẠN ĐANG ĐỌC
[FreenBecky](H)Mỹ Nhân Khó Qua Ải Mỹ Nhân (Cover)
RomanceTg truyện gốc : Phụng Ca Cầm Âm Editor : dichaho Thể loại : Hiện đại. Giới Giải Trí. Quy tắc ngầm