|10|

110 14 0
                                    

Ngày hôm sau, Doyoung bị một chùm tia nắng sớm chiếu lên mí mắt đánh thức.

Đã lâu rồi cậu chưa có thức đêm, tối hôm qua sau khi tắt máy tính, cơn buồn ngủ liền lập tức ập đến, nằm trên giường không bao lâu đã thiếp đi, ngay cả rèm cửa cũng quên kéo lại.

Doyoung theo bản năng giơ tay che đi ánh sáng chói mắt, tìm kiếm điện thoại bên giường muốn xem thời gian, nhưng mới vừa mở khóa màn hình, cậu đã giật mình.

Điện thoại vẫn đang dừng ở giao diện tối hôm qua, trên màn hình là một hàng chữ to được in đậm:

kdobby thân mến, bạn đã thành công đặt đơn hàng! Nhấn để kiểm tra tình hình đơn hàng cụ thể.】

Trong phút chốc, đầu óc của cậu trống rỗng, đưa tay nhấn vào đơn hàng trên màn hình, có vẻ như rạng sáng nay cậu đã thuê năm mươi tiếng chơi cùng.

Doyoung: "..."

Quả nhiên, vào giữa đêm con người ta rất dễ kích động mà tiêu tiền.

Bấm vào Kakao, ứng dụng vẫn còn hiển thị khung chat giữa cậu và Jeongwoo.

[Park Jeongwoo: Cảm ơn, ông chủ Kim.]

[Park Jeongwoo: Ngủ rồi sao? Ngủ ngon nhé.]

Doyoung nghĩ thầm, cái nghề chơi chung này hình như không được hút khách cho lắm, ngay cả người lợi hại như Jeongwoo cũng không kiếm nổi một đơn hàng, còn muốn giữ lại một tên gà mờ như cậu.

Nhưng mà trải qua tối qua, cậu bỗng nhiên hiểu được lý do tại sao nhiều người lại thích thuê người khác chơi cùng đến như vậy. Ngay cả Jeongwoo cũng sẽ nói những câu dễ nghe, vậy chẳng phải những người khác sẽ càng biết cách dỗ ngọt khách hàng hơn sao?

[Kim Doyoung: Ngủ mất rồi...]

Không có tin nhắn trả lời, Doyoung đưa mắt nhìn thời gian, vẫn chưa tới mười giờ, có lẽ Jeongwoo vẫn còn chưa dậy.

Cậu trở lại giao diện Kakao Talk, bắt đầu đọc những tin nhắn nhận được sáng nay.

Doyoung liếc mắt một cái liền nhìn thấy được tên của Yeom Wonjin.

[Yeom Wonjin: Có đó không?]

[Yeom Wonjin: Đọc được tin nhắn thì trả lời em.]

Doyoung vô thức nhíu mày, cậu do dự vài giây, vẫn lịch sự trả lời lại một câu.

[Kim Doyoung: Hả?]

[Yeom Wonjin: Nhà anh ở gần Iksan à?]

[Kim Doyoung: Ừm.]

[Yeom Wonjin: Ngày mốt có muốn đi Chungju chơi với mọi người không? (mèo con nghiêng đầu)]

Trong một khắc, Doyoung không biết nên trả lời tin nhắn này như thế nào.

Đến Choi Woong còn biết chuyện giữa cậu và Kang Kiseob đã chia tay, Yeom Wonjin không lý nào lại không biết.

[Yeom Wonjin: Anh đâu rồi?]

[Yeom Wonjin: À, em mới lập một cái nhóm chat, bên trong đều là người quen, em quên thêm anh vào, ngại ghê á, bây giờ em kéo anh vào nha?]

[Kim Doyoung: Không cần, tôi cũng không đi Chungju, các cậu đi chơi vui vẻ.]

Gửi xong tin này, Doyoung đứng dậy đi rửa mặt, lúc trở về màn hình điện thoại đã đầy ắp thông báo Kakao Talk.

TREASURE - JeongDo | Tôi Thích Bạn Trai Cậu Từ Rất Lâu Rồi Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ