Mùng tám tháng Tám, ngày lành tháng tốt, ngày tài lộc, ngày cưới hỏi, ngày động phòng.
Tiễn khách khứa xong, Tống Hiên mang theo hơi men trở về phòng tân hôn, phát hiện tân nương tử và hai tiểu hầu giường đang ngồi trên giường chờ hắn. Hắn súc miệng, lau mặt, lúc này mới nhìn rõ cảnh tượng mỹ miều trước mắt.
Ba mỹ nhân mỗi người đều mặc một bộ váy lụa mỏng màu đỏ, Bạch Ngọc ngồi ngay ngắn ở mép giường, trên mặt được phủ một lớp vải mỏng, chỉ để lộ đôi môi đỏ mọng. Trên tay cậu là một quả cầu lụa đỏ, hai bên quả cầu được nối với hai quả cầu nhỏ hơn trong tay hai tiểu hầu giường đang quỳ gối hai bên, cũng dùng để che đi những bộ phận quan trọng. Hai tiểu hầu giường cũng vậy, trên mặt đều được phủ một lớp vải đỏ, chỉ khác là bọn họ được phép để lộ đôi mắt. Hai đôi mắt giống hệt nhau hơi cụp xuống, e lệ nhìn hắn.
Cảnh tượng này đối với người ngoài có lẽ sẽ có chút kỳ dị, nhưng đối với Tống Hiên, người đã quá quen thuộc với cả ba, thì lại vô cùng khiêu gợi. Hắn uống một ngụm rượu trên bàn, bước đến mép giường, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Ngọc lên, hôn xuống, rót rượu vào trong miệng cậu. Tuy rằng trước đó, bọn họ đã uống rượu giao bôi trong hôn lễ rồi, nhưng lúc này, Tống Hiên vẫn muốn làm như vậy. Bạch Ngọc ngoan ngoãn ngẩng đầu, yết hầu chuyển động, nuốt hết số rượu Tống Hiên rót vào. Tấm vải mỏng trên mặt cũng bị hắn kéo xuống.
Tống Hiên say sưa mút lấy đầu lưỡi Bạch Ngọc, hơi thở của hai người đều bắt đầu gấp gáp. Sau đó, hắn buông đôi môi nhỏ của Bạch Ngọc ra, di chuyển xuống phía dưới, lưu luyến trên cặp vú nhỏ, kéo tấm lụa mỏng ra, một bên ngậm lấy một bên, một bên dùng tay nhẹ nhàng xoa nắn. Bạch Ngọc hoàn hồn, cố nén khoái cảm trên ngực, nhắc nhở: "Phu quân... Cởi trói cho chúng ta trước đã."
Bị tiếng gọi "phu quân" kia kéo về thực tại, Tống Hiên đứng thẳng người dậy, lúc này mới phát hiện quả cầu lụa đỏ trên người ba người không đơn giản chỉ là quả cầu, mà bên trong còn có nút thắt, được buộc vào dương vật của bọn họ, à không, là buộc vào ba cái dương vật, sau đó trói cả tay của bọn họ lại, tạo thành hình ảnh cả ba người đều đang nâng quả cầu như ban nãy.
Thấy Tống Hiên không động đậy, Bạch Ngọc cho rằng hắn say quá nên không nhìn rõ, bèn thúc giục: "Nhanh lên, Hiên... phu quân... Dương vật của chúng ta bị trói lại rồi."
Tống Hiên tuy say nhưng ý thức vẫn còn tỉnh táo, nghe thấy Bạch Ngọc nói vậy liền ngẩng đầu nhìn: "Em nói cái gì? Cái gì bị trói cơ?"
"Dương vật..."
"Sai rồi." Tống Hiên lắc đầu, "Chúng ta đã thành thân rồi, không thể gọi là dương vật nữa, phải gọi thô tục một chút..."
Bạch Ngọc ngẩn người, cảm thấy Tống Hiên say quá rồi, nhưng vẫn chiều theo hắn, dè dặt hỏi: "Vậy... cặc?"
Tống Hiên lắc đầu, giật phăng quả cầu lụa đỏ ném sang một bên, cả ba người đều được giải thoát. Hắn xoa nắn dương vật mềm oặt của Bạch Ngọc, chỉ một lát sau, nó đã ngẩng cao đầu. Bạch Ngọc bị xoa đến rên rỉ, cho rằng sắp được "làm" rồi thì lại nghe Tống Hiên nói: "Của em là cặc nhỏ, nhớ chưa?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Song tính, NP, Thô tục] Hầu giường (nhất công đa thụ)
Roman d'amour- Thể loại: Đam mỹ, song tính, cao H, mỹ nhân thụ, tổng công, nhất công đa thụ, NP, dạy dỗ, t-ểu vào lồn, có cảnh thụ - thụ ch*ch nhau, cắm niệu đạo, 💊 kick d**c. - Tác giả: (là tui) Mấy bà vô wpress tui với follow FB U mê trôn có lài nha, kẻo một...