chap 7

2.4K 131 1
                                    

Chap 7

Sáng ngày hôm sau…

Lingling Kwong tỉnh dậy, nheo mắt một chút vì ánh sáng mặt trời, cô cảm nhận được ngay một sự ấm áp ở bên cạnh.

Cô quay sang, thấy Orm Kornnaphat đang ôm lấy cô, khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy đang áp sát đầu cô, từng hơi thở đều đặn phả nhẹ bên tai.

Được nhìn Orm ở cự ly siêu gần như vậy vào buổi sáng, còn điều gì tuyệt vời hơn? Giá như điều này có thể kéo dài mãi mãi.

Lingling ngó nghiêng khắp căn phòng, cô thấy một túi đồ ăn được đặt trên bàn. Hôm qua vì quá mệt nên cô ngủ rất sớm, lúc cô ngủ Orm còn chưa quay về nữa, cô cũng chẳng buồn ăn luôn. Giờ thì đồ ăn nguội hết rồi.

Orm Kornnaphat chắc hẳn tối qua đã rất vui, cô ấy đã mong chờ cơ hội được gặp mẹ ở Navana từ mấy năm nay mà. Vui cho nên mới có hứng chủ động ôm cô đi ngủ như vậy.

Nhưng tiếc là Lingling không có đủ thời gian để tận hưởng phút giây yên bình này lâu, cô cần phải vào khu công nghiệp để làm vài việc. Cô từ từ rời khỏi Orm, rồi cài chiếc gối vào lòng cánh tay cô ấy, cô chuẩn bị và rời khỏi phòng.

---

Vài tiếng sau, Orm tỉnh dậy, hôm qua cô không ngủ sớm nên lúc mở mắt là giờ trưa rồi.

Không thấy Lingling Kwong đâu cả, chắc hẳn đã đi làm. Orm kiểm tra điện thoại, cô thấy tin nhắn dặn dò của Lingling. Lingling bảo cô không được ra khỏi phòng để tránh bị phát hiện, rồi cô ấy đã đặt 2 suất đồ ăn cho cô để sẵn lên bàn, nhắc rằng nhớ hâm nóng nó lên rồi ăn, trong khách sạn có lò vi sóng, Orm liếc thấy hộp đồ ăn cô mua cho Lingling tối qua đã được thay thế bằng đồ ăn khác.

Orm mỉm cười vì sự quan tâm của Lingling, qua chuyến đi này, cô cảm thấy cô xao xuyến với Lingling Kwong thêm chút nữa.

Đêm hôm qua thậm chí cô còn chẳng ngủ ngay sau khi lên giường, cô dành thời gian ngắm Lingling Kwong rất lâu, nhìn chị ta từ trên xuống, rồi từ phải qua trái, từng đường nét, một cách chi tiết.

Cô đã có cơ hội được ở gần Lingling Kwong rất nhiều, nhưng cô chưa bao giờ nhìn kỹ chị ta đến như vậy. Càng nhìn chị ta, cô càng nghe thấy tiếng tim đập của mình rộn ràng lên từng nhịp.

Chết rồi….cô yêu Lingling Kwong mất rồi…

Lòng hận thù, sự ghét bỏ mà bấy lâu nay cô tiết kiệm, cô chắt chiu, đã uổng phí hoàn toàn.

Lingling Kwong đến hoàng hôn là có mặt tại phòng khách sạn, trời vừa mới chớm tối. Thực ra tối nay có một buổi tiệc mừng giám đốc trụ sở chính đến thăm khu công nghiệp nhưng Lingling đã thẳng thừng từ chối, vì kiểu gì cô cũng phải uống rượu nếu tham gia bữa tiệc đó.

Orm Kornnaphat đã nói rằng không thích cô uống rượu, nên từ hôm đó cô đã không còn uống rượu nữa. Thậm chí cô còn giải tán cả cái tủ đựng rượu của cô ở nhà, cô đem đi bán đấu giá hết, toàn những hũ rượu quý không, có những chai mà cô mua ở nước ngoài khi đi công tác, giá trị lịch sử của nó không đùa được đâu. Cái tủ đựng rượu đó giờ đã thành tủ đựng ly và café rồi, chủ tịch Kwong cách đây mấy ngày còn hỏi cô là tại sao không sưu tập rượu nữa, có hôm ông muốn uống kết hợp với bữa tối, thì cô trả lời đơn giản là cô không thích.

Trả Thù - LingOrm fanfic FullNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ