#KaineStuart #KaiStu
Name : Giấc Mơ ( Phần 2 )
-------------------------------------------
| Cuối cùng cũng có thể một giấc thật ngon rồi, không biết anh có còn đợi tôi như ngày trước hay không?|
--------------------------------------------
Thời gian dần trôi, Kaine đã quen hẳn với sự phiền phức của những giấc mơ, nhưng những phiền phức mới thì không.
Đám thợ săn đã đánh hơi được thân phận của gia đình anh, chẳng bao lâu nữa họ sẽ mở một cuộc tiến công hòng giết hại những ma cà rồng trong gia tộc.
Khỉ thật, bọn Quý Tộc kia bán mạng cho ác quỷ mà chẳng lên tiếng hay dùng tiền bịt miệng bọn chúng sao?
Vậy là bố anh và mẹ đã phải tức tốc dọn đồ trong buổi sáng, để tối đến họ chạy trốn về quê nhà, nơi lạnh lẽo và bị bao trùm bởi bóng tối quanh năm, chẳng ai ăn món tỏi xào, họ chào nhau bằng những lời nguyền, ngủ khi họ thích, bóng tối cùng ánh trăng chính là ý chí dẫn lối cho những cơn khát máu, khi bọn thợ săn ma cà rồng luôn tìm đến cái chết trong vùng đất cấm.
Đám này chẳng bao giờ no, cũng chưa bao giờ đói, họ chỉ tồn tại và sợ chết, những con ma cà rồng nguyên thuỷ.Những thợ săn khi vào đây đều bị giết và bị thực thể ác ma nào đấy giả dạng rồi trà trộn vào cuộc sống loài người, vào băng thợ săn để bọn chúng tin rằng mình có thể chiến thắng cái ác, dần dần nhiều thợ săn đưa đầu mình đến máy cắt nhanh hơn.
Thế quái nào bọn giả dạng lại diễn nhập tâm quá, thật chí sẵn sàng giết ngược lại cả Ma Cà Rồng để chứng minh nó là người thật. Ai tạo ra bọn này thật biết làm trò lố bịch.
Cậu chẳng sợ chúng bằng sự tham lam và dối trá của loài người, nhưng chẳng có gì vui nếu chào hỏi nhau bằng răng nanh, tốt thôi, nếu kẻ nào đủ dũng cảm, cậu sẽ ném thẳng thánh giá vào mặt chúng, đơn giản vì cậu chọn niềm tin nơi Đấng Tối Cao và hai là cậu đã tách khỏi cái bản tính tàn ác kia lâu rồi, nếu bị quăng vào hồ nước thánh cậu sẽ cảm thấy được chữa lành hơn là gào lên đau đớn như bị đốt cháy vởi axit và Phước Lành.
.
.
Gia đình của Sinestrea rời đi trước vì sự an toàn. Trong khi bố và mẹ cậu lại rất lưu luyến nơi họ đang sống rất lâu, bố anh nhớ những bạn nhậu, những gã công tước, hầu tước chuẩn mực, mẹ cậu nhớ những phiên buôn chuyện với những bà vợ của các ông kia, trời ạ, cậu chẳng tưởng tượng nổi khi về quê, bố mẹ sẽ buồn bã thế nào khi gặp bọn xác sống lăm le chê bai và sỉ nhục vì họ từ bỏ dòng máu của mình và trở nên thân thiết với con người, cậu sẽ giết họ, chắc chắn là vậy. nhân danh Chúa, bọn này nên cút hết ra ánh mặt trời sẽ tốt hơn, để Ngài phán xét chúng.
"Kaine bé nhỏ, chúng ta nên đi thôi, muộn quá rồi"
"Mẹ, chúng ta nên như thế từ tuần trước rồi, bọn quý tộc kia sau này gặp lại cùng lắm họ trở nên già nua thôi" Cậu thở dài.
"Ôi cái thằng nhóc này!" Mẹ Kaine nhéo má cậu giận dỗi.
.
.
![](https://img.wattpad.com/cover/373515345-288-k539063.jpg)