Buổi trải nghiệm ngày mai diễn ra, họ được đưa đến khách sạn bằng xe bus. Sooji trên xe liên tục cuối đầu, gương mặt không dấu nổi sự lo lắng, cô dùng tay giữ nón để khỏi bị bay đi, Sooji thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào những người bạn của mình. Họ đi tham quan thủy cung và nghỉ ngơi một lát ở bãi biển.
“Sooji à, có chuyện gì với file ghi âm vậy, tôi tưởng hôm nay nó sẽ được đăng lên”- Yerim thắc mắc hỏi Sooji
“À.. tôi đã nghĩ về việc hoãn nó lại một thời gian”
“..”
“Được rồi, hãy chớp lấy thời cơ và đăng nó ngay lúc quyết định, nghĩ tới cảnh bộ mặt thật của đám người kia bị phanh khui làm tôi thật hào hứng, cậu có nghĩ giống tôi không Ja Eun”
“…ò.., mà Sooji, trông cậu mệt mỏi vậy”
“À, chắc do thiếu ngủ, tôi đi rửa mặt một lát đây”
Sooji vừa vào nhà vệ sinh thì nhìn thấy Baek Harin, cô ta tiến lại, đưa tay đến gần Sooji thì bị cô hất ra.
“A, chỉ là sợi tóc thôi, tôi có thứ này cho cậu xem”
Lấy chiếc camera từ trong túi áo, Harin ném nó xuống đất rồi dùng chân dẫm lên khiến nó bị vỡ ra.
“Sooji này, xem ra cậu bất cẩn quá rồi”
“Baek Harin, mục đích của cậu là gì, sao không vạch trần nó..”
“Sự rạn nứt”
“..”
“Tôi muốn nhìn thấy sự rạn nức trong mối quan hệ của các cậu, cậu thấy thế nào hả Sooji, cảm giác vì bản thân mà phản bội bạn bè của mình, cậu thấy sao”
“….”
“Haa, Sooji à, cố lên nhé, câu hỏi của cậu lúc đó, tối nay tôi sẽ trả lời"Học sinh lớp 2-5 được chia theo nhóm 5 người để nhận phòng, rồi họ di chuyển đến hồ bơi. Cả lớp đang vui đùa thì nghe thấy âm thanh như ai đó đã rơi xuống nước, ..Baek Harin,
“Nàyyy, đó không phải là Harin sao”
“Đ…đúng rồi, ai mai làm gì đó đi, Harin không biết bơi”
Harin vùng vẫy dưới nước, tay chân cứ quẫy một cách loạn xạ, cố gắng tìm kiếm một điểm tựa để nổi lên mặt nước. Nước văng tung tóe, tạo nên những đợt bọt trắng xóa, làm cho không khí xung quanh càng thêm hỗn loạn. Các bạn trong lớp hoảng loạn tột độ. Nhìn Harin dần kiệt sức, một số người dù lòng như lửa đốt nhưng chân lại đóng cọc, chỉ biết đứng im với gương mặt lo âu, một số người thì như xem phim nghe kịch, trực tiếp lờ đi mặc cho bạn mình đang bất lực mà vùng vẫy.
....
“….”
“Này, còn người kia…hể là Sooji, cậu ta làm gì vậy”
Đến khi Sooji nhảy xuống hồ bơi mới thu hút được sự chú ý của cả lớp, Eun Jung liền xuống giúp và đưa Harin lên bờ.
“…soo..sooji, cậu sao vậy, người,..cậu ước sủng”- Jae Eun với túi đồ uống trên tay, lo lắng hỏi về tình hình của Sooji
“..ừm..không sao”
....
“Ya, mấy cái đứa nhóc phá phách này,..Harin à em không sao chứ, sao các em không chú ý đến bạn của mình vậy hả, Harin hay thầy đưa em đến bệnh viện nhé”
Harin ngồi trên ghế, vẻ mặt trông suy sụp mà nhìn Sooji, cô đứng lên, ánh mắt có chút thay đổi, nhìn thẳng vào lão Im bằng sự vô cảm
“Thầy à, thầy không thể bớt ồn ào được ạ, em chỉ là trượt chân thôi”-cô dẫm lên dày của ông ta khiến lão lộ rõ vẻ sợ sệt.
Ở lại cũng không còn gì vui nữa nên cả đám trở về phòng.
…
“Tại sao cậu làm vậy”
“Seo Do Ah? Câ..cậu đang nói gì vậy?
“Cậu đừng giả ngu nữa Bang Woo Yi, tôi hỏi tại sao cậu lại đẩy Harin xuống nước”
“…..tô…tô.i..kh..không….tô.i..chỉ vô tình…ha..còn cậu thì sao, lúc đó cậu cũng đã thấy rồi, nhưng vẫn dửng dưng vậy thôi, bây giờ lấy quyền gì đến đây hỏi tôi?”
“Thật ngu ngốc”- Do Ah quay lưng bỏ đi, để lại Woo Yi còn đang run lẩy bẩy.
….
Lớp 2-5 tập hợp dưới sân để làm đèn lồng, họ thiết kế, ghi ước nguyện của mình và sẽ thả đèn vào buổi tối. Các cô gái cặm cụi cả buổi cuối cùng cũng hoàn thành, họ thả đèn nhìn thấy chiếc đèn của họ đang lung linh trên bầu trời, nhìn thấy sự vui vẻ của các bạn xung quanh Ja Eun thật sự hi vọng trò chơi sẽ được xóa bỏ, họ có thể làm bạn với nhau.
“Các cậu nhớ dọn dẹp những đồ dùng còn lại”- Do Ah nhắc nhở mọi người về việc làm vệ sinh
…
“Này Ja Eun, cậu ổn chứ, ý tôi là về Koo Yorim?”
“À không sao”
“Sao cậu có thể như vậy được”
“H..hả?”
“Ý tôi là sao cậu có thể tha thứ cho cậu ấy”
“..t..ôi nghĩ, họ vẫn là bạn của chúng ta nếu không có trò chơi…
“Cậu hoàn toàn khác với tôi…”
“….”
“Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday Seong Sooji, happy birthday to you. Chúc mừng sinh nhật cậu Sooji”
“…”
“Ya, nhìn gì chứ, thổi nến và cầu nguyện đi”
“…”
“…Ca..cảm ơn các cậu”
“Hể, cậu khóc đó hả”
Sooji thổi nến, các bạn hạng D những người từng nhắn tin muốn hợp tác với Sooji đều vỗ tay chúc mừng, chỉ có Bang Woo Yi, cô ta đứng một góc nhìn Sooji với vẻ căm phẫn như muốn nuốt chửng cô.…phòng của nhóm Sooji…
“Này..chúng ta làm gì bây giờ?”- Yerim ngồi trên ghế nhìn quanh một lượt rồi hỏi những người bạn của mình.
“Hay..hay là đi ngủ..”-Ja Eun nhìn vẻ mệt mỏi của Sooji rồi ngập ngừng nói.
“Ừm, vậy đi ngủ thôi”
“Ya Sooji, ngủ gì chứ …hay.. chúng ta xem phim”-Ôm Sooji lại từ đằng sau Jae Hyung nháy mắt về phía Yerim, có vẻ rất hài lòng với kiến nghị của bản thân.
“Hay đó, thêm cả Salad nha”
“Ôi trời ơi”-Jae Hyung dùng ánh mắt ngán ngẩm nhìn về cô thực tập sinh
“Này, cái biểu cảm đó là sao vậy, haizz được rồi gà rán là được chứ gì, hôm nay sẽ là cheat day”
…..
Cả bọn cùng xem phim thì có hai người khác đến là SeungA và … Khi cả bọn ai về phòng nấy đi ngủ thì một thành viên đã lẻn ra ngoài.
////
“Cậu không sao chứ?”
“?”
“Ý tôi là lúc chiều, cậu..”
“Cậu đúng thật là rất dễ thương”
“….”
“Mục đích của cậu là gì vậy chứ, tôi thật không thể hiểu?”
“..cậu đi quá giới hạn rồi, đừng để tôi cảm thấy cậu nhàm chán như cậu ta Seo Do Ah. Mà ....dường như cậu thay đổi rồi?”
BẠN ĐANG ĐỌC
[Pyramid game] đợi...?
FanfictionXin cậu đừng là ánh vừng đông Khiến đôi mắt tôi chói nắng hồng Xin cậu đừng là ngọn gió lớn Biển sẽ gợn sóng cậu biết không? Nay làm bài thơ zui zẻ, đoán thử ai là ánh vừng đông, ai là ngọn gió lớn nek=)) ( tui làm nguyên bài dài lận mà dựa trên otp...