Thực tế đã chứng minh những người khéo léo đối nhân xử thế thì dường như rất dễ có được cả thiên hạ. Nhưng từ kinh nghiệm cá nhân, Jeonghan cũng rút ra được một bài học rằng ai mà khéo với Jeonghan quá thì cứ như kiểu người đó đang đem sợi dây lý trí cuối cùng của cậu ra chơi nhảy dây.
Cụ thể, Jeonghan tức phát điên lên được khi cái viễn cảnh "lần dây dưa cuối cùng với Choi Seungcheol" đẹp như mơ mà cậu nghĩ ra đã bị hắn vô tình đạp đổ lanh chanh bành. Kế hoạch ban đầu là mời hắn ăn một bữa coi như trả nợ, sau đó nói lời vĩnh biệt rồi biến mất khỏi cuộc sống của nhau mãi mãi. Nhưng chính cái sự khéo nịnh của kẻ họ Choi đã khiến cậu từ muốn trả nợ lại trở thành ngày càng mắc nợ nhiều hơn.
Mặc dù đã nhấn mạnh rất nhiều lần rằng "Ai mời thì người ấy trả.", thế nhưng Seungcheol vẫn gạt phắt đi với cái lý "Ai lại để người đẹp trả tiền?" rồi dỗ ngọt Jeonghan rằng "Lần sau tôi hứa sẽ để cho Jeonghan trả mà!". Quanh đi quẩn lại, Jeonghan giật mình nhận ra Choi Seungcheol đã hứa lèo như thế với cậu được hẳn hai bữa. Giờ cậu lại càng đau đầu hơn khi thấy tin nhắn vừa được gửi đến từ người dùng họ Choi:
"Cuối tuần đi xem phim với tôi nhé, lần này hứa danh dự để Jeonghan trả tiền ^^"
Jeonghan: "...Hờ."
Đúng là một cách rất hay để khoe với cả thế giới rằng mình là người không có danh dự. Vé xem phim đã được đặt trước thì còn muốn để Jeonghan trả cái gì đây? Tiền gửi xe à?
Nỗi niềm buồn bực vì "khoản nợ" ngày càng chồng chất thế rồi cũng bị Jeonghan quên béng đi mất khi cậu đã ngồi yên vị trong rạp chiếu phim. Choi Seungcheol cái gì cũng tệ, chỉ có gu phim đột nhiên hợp ý Jeonghan bất ngờ.
Trong lúc đang chăm chú nhìn mái tóc phai cam của nhân vật nữ chính trên màn ảnh rộng, đột nhiên Jeonghan nghe thấy tiếng cười khẽ của người bên cạnh. Chẳng biết Seungcheol đã ngồi chống cằm quay sang nhìn cậu như thế từ lúc nào, có thể là vừa mới nãy, hoặc cũng có khi là từ lúc bắt đầu.
Ánh mắt đong đầy ý cười của Seungcheol như đang lấp lánh lên trong không gian lúc sáng lúc tối. Jeonghan đột nhiên thấy không tự nhiên cho lắm khi nhìn vào nụ cười luôn treo trên môi hắn.
"Jeonghan đã xem phim này bao nhiêu lần rồi?"
"Khoảng ba, bốn lần gì đấy."
"Chà." - Seungcheol tỏ ra bất ngờ. - "Xem đủ nhiều để biết đến cuối cùng thì Jeol và Clementine rồi vẫn sẽ lại quay về với nhau nhỉ?"
Jeonghan lơ đễnh gật đầu, chính cậu cũng không biết câu chuyện tình đầy rối ren này có gì hấp dẫn để cậu quay lại xem đến lần thứ năm. Chỉ là hai con người ngay từ đầu đã không hòa hợp, càng ngày càng không tìm được tiếng nói chung, đã quyết định tách ra nhưng cuối cùng lại quay trở về điểm xuất phát.
"Ngốc nghếch thật." - Seungcheol thở dài. - "Rõ ràng biết là ở bên nhau sẽ chỉ nhận lấy tổn thương, thế mà vẫn lựa chọn quay lại một lần nữa."
Rõ ràng biết là ở bên nhau sẽ chỉ nhận lấy tổn thương.
Có vẻ những người ngoài cuộc luôn đưa ra được những ý kiến khách quan về câu chuyện tình của người khác. Thế còn những kẻ trong cuộc thì sao nhỉ, có phải họ thật sự không biết những tổn thương này, hay chính họ là người hiểu rõ nhất nhưng vẫn bất chấp tất cả để được ở bên nhau?
![](https://img.wattpad.com/cover/363639728-288-k750459.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
cheolhan; sống đàng hoàng, ghệ đẹp sẽ tới
Fanfictionseungcheol bảo ngồi xuống đây nghe anh ấy kể lại quá trình anh ấy lừa ghệ đẹp về tay. (anh ấy xạo thôi, ghệ đẹp của anh ấy chưa đổ.) - keywords: anh và ghệ đẹp.