Chương 140. Thế giới ảo ảo thực thực / Câu chuyện kinh dị C tương đối thú vị

90 6 2
                                    

Sau khi bừng tỉnh, vừa nghe thấy tiếng cửa mở và tiếng bước chân của không dưới mười người ở bên ngoài, Cung Tử Quận đã giữ cánh cửa theo phản xạ tự nhiên, sau đó nghiêng người đè chặt cánh cửa lại, còn thuận tay móc cả khóa an toàn.

Nhân viên lễ tân vừa mới bước nửa bước vào phòng: "..."

Cung Tử Quận lùi hai bước, quay lại nhìn người đang ngồi ở sofa, hỏi: "Anh Tiểu Đường?"

"Ừ. Em đây."

Phó Kỳ Đường đáp rồi tiếp tục đánh giá xung quanh. Các loại đồ trang trí xung quanh đều cho thấy lúc này anh đang ở trong phòng khách sạn, không khỏi cảm thấy hơi kỳ lạ.

"Nhảy cảnh? Dịch chuyển tức thời? Hay chẳng lẽ là xuyên không?"

"Tính cả anh nữa thì mình là xuyên không đôi, cái này khá là độc đó." Cung Tử Quận nói.

Hắn còn "nghênh ngang" bổ sung thêm một câu: "Nhưng mà rất lãng mạn. đúng không?"

Lãng mạn con khỉ.

Phó Kỳ Đường dở khóc dở cười, gật đầu, nói: "Vâng anh nói là chuẩn hết."

Trong lúc họ nói chuyện, tiếng chuông và tiếng gõ cửa càng lúc càng dồn dập.

"Mở cửa! Mau mở cho chúng tôi vào! Gấp lắm rồi! Anh Lý Tứ! Tôi đã nhìn thấy anh, xin vui lòng mở cửa cho chúng tôi vào. Anh biết chúng tôi không hề có ác ý, chúng tôi chỉ muốn chứng kiến ​​​​niềm hạnh phúc của anh và anh Tôn Tam. Chỉ vậy thôi!" Nhân viên lễ tân hét to. Đằng sau giọng nói dịu dàng là bao nỗ lực kìm nén sự tức giận.

Tuy mấy lời này không đầu không đuôi nhưng chẳng khó để hai lão làng như Cung Tử Quận và Phó Kỳ Đường nắm bắt được thông tin.

Phó Kỳ Đường chỉ vào Cung Tử Quận rồi chỉ vào mình, bật cười: "Anh là Lý Tứ, em là Tôn Tam? Tên kiểu gì vậy không biết? Vậy mà còn có người có kỹ năng đặt tên kém hơn cả em nữa cơ đấy."

"Đúng là không qua được Lưu Ất với Lưu Giáp." Cung Tử Quận cũng cười, nói.

"Anh im đi."

Người bên ngoài tạm thời không thể vào trong được nên hai người lập thức tranh thủ thời gian tìm hiểu tình hình. Căn phòng này tuy cao cấp không quá to, tổng thể cũng không có gì bất thường nên thoắng cái bọn họ đã kiểm tra xong. Lúc Cung Tử Quận ra khỏi gian ngủ thì thấy Phó Kỳ Đường đang trầm ngâm nhìn điện thoại di động.

"Sao rồi?"

Cung Tử Quận lại gần ngó xem. Màn hình tràn ngập hình ảnh của hai người đàn ông với dòng chữ "Thông báo chính thức của Bất Tam Bất Tứ", "Tôn Tam chỉ yêu một mình Lý Tứ", rồi "Lý Tứ chỉ yêu một mình Tôn Tam" các kiểu.

Vẻ mặt của Cung Tử Quận trầm tư hẳn. Hắn nói: "Wow... Hóa ra đoàn tàu cũng vẫn còn có lương tâm đấy chứ. Cũng biết cho chúng ta sắm vai người yêu chứ không phải quan hệ kiểu khác cơ đấy."

"Kiểu khác gì? Quan hệ cha con à? Muốn làm bố em thế cơ à?" Phó Kỳ Đường trêu đùa, sau đó huơ huơ chiếc điện thoại, nói tiếp: "Đừng đùa nữa. Anh xem weibo này đi, có thấy lạ không? Tất cả các đề tài liên quan đều là chúc phúc, không một ai phản đối, thậm chí còn không có một blogger nào nói bóng nói gió gì luôn. Cứ như toàn thế giới đều mong hai người họ được bên nhau vậy."

[ĐM/BIÊNDỊCH] Hiện Trường Livestream Kỳ Quái  灵异片场直播 [Vô hạn lưu]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ