Chương 20. Yêu chị nhiều nhất

38 4 0
                                    

Chị...chị...chị bé ....hôn....hôn mình



Vẫn còn đang hoảng loạn vì hành động của người kia nhưng song song với nó Viên Nhất Kỳ cũng đang hưởng thụ cảm giác này, cảm giác lần đầu tiên có trong đời.



Nụ hôn đầu rất nhẹ nhàng lướt qua, cảm thụ vị ngọt trên đôi môi của đối phương, Viên Nhất Kỳ đờ đẫn, sau khi Thẩm Mộng Dao buông ra Viên Nhất Kỳ vẫn còn ngây người không hiểu chuyện gì, cả người bất động một hồi lâu sau đó quay người lấy chiếc mũ nhồi bông cuống cuồng đội lại để che đi khuôn mặt đỏ hơn cả ánh hoàng hôn kia ⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄. Hơn nữa còn lấy đôi tay của thú nhồi bông che đi khuôn mặt của mình lại, một hành động rất đỗi dễ thương khiến Thẩm Mộng Dao bật cười, cô một lần nữa nhấc chiếc mũ nhồi bông ra để nhìn được khuôn mặt của đối phương.



"Waaaaa...... ⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)" Viên Nhất Kỳ run rẩy không biết làm thế nào trong tình huống này nữa, hai má của Viên Nhất Kỳ rất dễ đỏ, mà lần này có lẽ đỏ hơn cả quả cà chua mất.



Thẩm Mộng Dao sẽ chết chìm trong sự dễ thương này mất, cô đẩy ngã đối phương sau đó lần nữa hôn lên môi của Viên Nhất Kỳ khiến người kia không kịp phản ứng.



Cả hai triền miên một hồi đến khi không thể thở được mới thôi, chẳng hiểu sao khi hôn xong Viên Nhất Kỳ lại cười như được mùa, không phải cười phá lên mà chỉ là khuôn miệng không thể ngậm lại như bình thường được.



Cuối cùng kết thúc màn chúc mừng sinh nhật bất ngờ này là một chiếc bánh kem đã được Viên Nhất Kỳ chuẩn bị sẵn, chiếc bánh kem nhỏ này được chính tay thợ làm bánh giỏi nhất cả nước tự tay làm, Viên Nhất Kỳ đã phải đặt trước cả tuần mới nhận được chiếc bánh đúng ý. Cả hai ngồi ngắm biển, ngắm sao trời, nghe tiếng sóng vỗ vào bờ và ăn bánh, đây chính là thời gian bình yên và hạnh phúc nhất mà Thẩm Mộng Dao nhận được thời gian gần đây.



"Em đặt bánh ở đâu mà ngon vậy?" Thẩm Mộng Dao ăn một miếng, lần đầu được ăn chiếc bánh ngon đến vậy.



"A... em đặt ở tiệm người quen"



"Tại sao lại là yêu chị 11111.... tại sao lại nhiều số 1 vậy?" Thẩm Mộng Dao nghi hoặc hỏi.



"Bởi vì em yêu chị nhiều nhất..." Viên Nhất Kỳ mỉm cười nói.



Nghe xong, Thẩm Mộng Dao chắc chết trong sự ngọt ngào này mất. Cả hai người ngồi ngắm sao trời, lát sau bỗng nhớ ra thứ gì đấy, Thẩm Mộng Dao hỏi.



"Mà, em có biết cái lắc tay này giá trị bao nhiêu không? Em mới chỉ là một sinh viên làm sao có thể mua được nó, em đã lấy nó ở đâu?" Thẩm Mộng Dao cầm hộp quà của Viên Nhất Kỳ lên, cô làm sao có thể để Viên Nhất Kỳ bỏ một núi tiền ra chỉ để mua một chiếc lắc tay này, tất cả những bất ngờ vừa rồi là quá đủ cho một ngày sinh nhật rồi.

[Hắc Miêu] [VER] Thần Tượng Là Bạn Gái Của TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ