1.

647 83 62
                                    

Warning tại chương 1, những chương sau sẽ không nhắc lại nữa: thô tục, tình tiết có thể gây khó chịu.

-

Vương Sâm Húc ngồi trên chiếc ghế lớn giữa phòng, tâm trí chu du trong những làn khói mỏng. Lần thứ n đối mặt với bọn cớm, chỉ vì chút thông tin mọn mà chịu để cho mấy thằng đàn em hắn chơi. Nội gián học đòi, tập tành mèo vờn chuột, ảo tưởng lý thuyết được học trên trường lớp, cắm mặt say đắm chỗ phim ảnh của bọn biên kịch quèn, kết quả chẳng thằng nào ra được khỏi đây.

Mấy lần anh em, mấy em gái điếm.

Quanh quẩn tí trò, đưa tay ra là bắt được.

Con ả vẫn còn mặc chiếc váy lụa đỏ hắn mua, dấu hôn trên cổ dưới ánh đèn hằn lên bắt mắt, mà độ hơn tháng trước chắc hẳn đã cắn răng nghĩ rằng, chỉ cần lên giường với hắn xong là sẽ được tin tưởng ngay.

- Vương ca.

Nàng ôm lấy chân hắn, nghe tiếng nạp đạn vang trên đầu mình.

- Không cầu xin anh làm gì, cưng ạ.

Trịnh Vĩnh Khang nhìn hắn, đợi Vương Sâm Húc gật đầu.

- Xử lý đi.

Vương Sâm Húc bước ra khỏi phòng, ngáp dài, suýt nữa đánh rơi điếu thuốc trên môi.

-

Lâu lắm rồi hắn mới lại ghé qua đây.

Mấy quán bar ngày đó vẫn thường cùng anh em lui đến, từ lúc tiếp quản bang hội đã chẳng còn mấy dịp, giờ thuộc về quyền quản lý của Trịnh Vĩnh Khang. Trịnh Vĩnh Khang hứa nhất định sẽ đến chơi với hắn, còn đùa rằng sẽ mang cho hắn mấy em gái ngon ngon.

Thằng nhóc con luôn đến muộn, nhảy lên ngồi ở chiếc ghế bên cạnh, chê bai thói quen lúc nào cũng ngồi lì ở quầy của hắn, hất mặt ra hiệu cho Vương Sâm Húc nhìn về phía góc quán, giữa mấy cô em hắn không thích là một cậu chàng có mái tóc trắng tinh khôi.

- Anh không hay đến, anh không biết.

- Trai thẳng cách mấy cũng không chê cậu ta được.

- Lại rất khó mời, phải tranh với mấy thằng khác, ai nhiều tiền em ấy mới đi cùng.

- Nếu định đổi gió thì em múc cho anh, đổi lại thi thoảng đến chơi với em là được.

Trịnh Vĩnh Khang nghịch ngợm nháy mắt.

- Mời?

- Không phải xoàng xĩnh bình thường đâu, khó chiều lắm đó.

- Trai bao thì có cái gì mà phải mời.

Vương Sâm Húc nhướn mày.

- Anh thử đi rồi biết.

- Không cần đâu, lâu mới gặp đừng nói những chuyện này.

Hắn xoa xoa đầu Trịnh Vĩnh Khang, mái đầu húi cua nhuộm cam trông như quả bóng rổ. Ánh mắt lần nữa hướng về phía góc quán, cậu chàng ngước lên từ điện thoại, phát hiện hắn đang nhìn mình, liền bắt đầu nhìn Vương Sâm Húc không thôi. Em hơi ngơ ngẩn, khẽ nhoẻn cười, lại quay sang nhìn gã đàn ông vừa tiến đến cạnh mình. Xinh đẹp nói chuyện đôi câu, sau đó mềm mại trượt vào lòng gã, cùng hướng về khách sạn ở tầng trên quán bar.

[XuZhao] Đắm chìmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ