Wonwoo đêm hôm qua vẫn chìm trong những dòng suy nghĩ rồi ngủ quên lúc nào chẳng hay, sáng dậy mới hoảng hốt vì sắp muộn giờ đi học. Thế là ba chân bốn cẳng đi vệ sinh cá nhân, lúi húi thay đồng phục, không quên mang theo bộ thể thao vì chiều nay có trận đấu bóng rổ.Em vội tới nỗi không để ý đến có người đang ngồi đọc báo ở phòng khách, tiếng động từ Wonwoo khiến người nọ phải chú ý tới. Nhưng Wonwoo dường như chỉ hướng tầm mắt về phía trước mà lao ra ngoài, nên không biết có người trầm ngâm nhìn theo bóng lưng em cho đến khi biến mất mới thôi.
Khi Wonwoo bước tới trước cửa lớp học thì cũng là lúc tiếng chuông vang lên, thở hắt ra một hơi vì ban nãy cố chạy nhanh không kịp thở, may mắn làm sao Wonwoo vẫn đến kịp giờ học bắt đầu. Nhanh chóng vào lớp và đi tới vị trí ngồi.Vừa mới đặt mông xuống ghế thì người ngồi bên cạnh đã nói với em không ngừng.
- Học bá tuyệt vời của mình ơi,làm xong bài tập toán cô giao chưa, đằng ấy cho đằng này mượn chép xíu nhá.
Và đó là Jaehyuk - người bạn thân duy nhất của Wonwoo từ trước tới giờ. Lên trung học hai người mới được xếp chỗ ngồi cạnh nhau. Jaehuyk vô cùng phấn khích khi được giáo viên chỉ định ngồi cạnh người mà cả trường này ao ước. Được ngồi cạnh học bá kiêm bạn thân là cảm giác gì?
.
Hai người là bạn thân nhưng chả hiểu sao tính cách khác nhau một trời một vực. Đến mức nhiều khi Wonwoo tự hỏi tại sao một người trầm tính ít nói như mình lại có thể chơi thân với người hoạt bát và hay nói hay cười như Jaehyuk. Cả hai vốn rất nổi tiếng trong trường, nhưng theo hai kiểu hoàn toàn khác nhau. Jaehyuk là kiểu anh trai nhà bên, thân thiện và ấm áp, còn Wonwoo là kiểu học bá lạnh lùng khó gần, là con nhà người ta trong truyền thuyết. Tất nhiên cũng có vài điểm chung như đam mê bóng rổ và game điện tử.
Một người là đoá hoa hướng dương luôn tràn ngập ánh nắng, một người lại là đoá hoa hồng đẹp nhưng có gái, trở thành cặp bài trùng, lấy đi trái tim của biết bao nữ sinh.
Nhưng mà người đẹp trai chưa chắc đã là người bình thường, nhìn người ngồi bên cạnh Wonwoo mà xem,chúa tể vô tri,kẻ hủy diệt sự nghiêm túc. Mới sáng sớm đã phải nghe chất giọng không thể nào thiếu đánh hơn của thằng bạn chí cốt cũng chẳng phản ứng,còn lạ gì nữa đâu,mặt không cảm xúc lấy quyển vở ra rồi đưa cho bạn cùng bàn,mong đằng ấy đừng phát biểu gì thêm.
Jaehyuk cầm lấy vở mà cứ cười hề hề bảo đội ơn học bá Jeon,lát xuống căn tin mua nước cho học bá uống,học bá là số một luôn.
.
Wonwoo và Jaehyuk khó khăn lắm mới tìm được một bàn trống trong giờ nghỉ trưa. Đang gắp dở miếng mì thì Jaehyuk bỗng hỏi.
- Mày chuyển tới vào ngày hôm qua rồi hả,ổn không?
Nghe thấy giọng điệu khác hẳn mọi ngày,Wonwoo ngẩng mặt lên, thấy vẻ mặt lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt người đối diện liền đáp.
- Không đáng lo như tao tưởng,mọi người tốt với tao lắm.
Jaehyuk bĩu môi, đúng là một con mèo dễ tin người, nhưng cũng bớt lo đi một chút,mày vừa đến ở nhà người ta một hôm mà đã chắc chắn như thế, ai biết được sau này ở chung lâu ngày còn thế được hay không, hay mày đến ở cùng tao đi?