Chapter 1: Quái

556 87 23
                                    

Vẫn như thường lệ, các đệ tử Hoa
Sơn vẫn chăm chỉ luyện tập. Sau lần Vạn Nhân Phòng 'ghé thăm', họ đã một lần nữa cảm thấy sự bất lực không thể nói lên lời, nhất là khi thấy Thanh Minh đã bị thương kinh khủng đến mức nào, mà họ lại chẳng thể làm gì. Nói không ngoa khi có không ít đệ tử nghĩ rằng họ chính là thứ kéo chân Thanh Minh. Kết quả là sau khi bình phục, ai cũng lao đầu vào tập luyện một cách điên cuồng.

"Thẳng lưng ra! Tăng lực đạo lên!"

"Ấy ấy cái chân, đứng vững lên coi nào!"

"Ài, mệt chết ta mất"

"..."

Thanh Minh à, không phải con đang bị thương rất nặng sao? Sao không đi nghỉ đi cơ chứ? Cứ cố ra đây xong còn than mệt làm cái quỷ gì?

'Đáng ra ta mặc kệ con ác ma đó'

Đó là điều mà không ít các Bạch Tử Bối nghĩ đến, Thanh Minh đã kệ luôn cái thân thể tàn tạ mà cố chấp đi ra ngoài. Có lẽ vì bị thương, nên hắn cọc cằn hơn hẳn, lời chửi bới than phiền cứ phải nói là tuôn ra như nước chảy.

Thực ra thì, không hẳn là vì hắn bị thương, thực chất Thanh Minh sau hôm đó cũng nhận thấy rõ được những nguy cơ mà Hoa Sơn sẽ phải đối mặt với sau này...

Không chỉ Cửu phái nữa, mà bây giờ còn thêm đám Tà phái chết tiệt kia.

Sau 100 năm, nếu Chính phái đã dần khôi phục và phát triển thì điều đó cũng giống như với Tà phái. Thậm chí có thể nói rẳng, Tà phái đã trở nên lộng hành hơn trước rất nhiều.

Ở thời Kiếm Tôn, Thanh Minh gần như đã đem đám Tà phái diệt gần hết. Hắn chính là nỗi sợ lớn nhất của chúng, ở đâu có Mai Hoa Kiếm Tôn, ở đó Tà phái không dám ló mặt. Mà vì vậy nên Hoa Sơn cũng chưa bao giờ gặp cái loại trường hợp này.

Càng nghĩ Thanh Minh càng tức hơn, hắn đưa tay ra đấm ngực bịch bịch!

"...Nó bị sao vậy?"

"Lại phát điên gì thế?"

Mấy đệ tử ở đó xì xào bàn tán khi thấy cái hành động kì lạ kia của Thanh Minh.

Mà hắn cũng không có tâm trạng mà để ý làm gì cả, nếu không phải bây giờ hắn quá yếu thì Thanh Minh đã sớm nhảy bổ vào đám Tà phái kia mà cho chúng một trận ra trò. Nhưng rất tiếc, bây giờ Thanh Minh chả phải Mai Hoa Kiếm Tôn mà là một đệ tử đời 3 mà thôi...

"...Sư huynh, huynh có linh thiêng thì mau giáng thiên lôi xuống đánh chết đám Tà phái chết tiệt đó đi!!!"

"Ta không phải thần tiên! Cái tên tiểu tử thối này"

"Xì, lão già huynh chả được gì cả"

Thanh Minh bĩu môi.

Lúc này hắn mới quay đầu lại, xong cũng phát hiện đám gà con kia biến đâu mất hết rồi.

"Gì đây? Trốn tập luyện tập thể à? Các sư huynh sư thúc mà để ta bắt được thì chết với ta!!!"

Thanh Minh lập tức bước đi, ý định tìm cho ra đám môn đồ. Nhưng khi hắn vừa bước được một bước thì...

[HSTK Đọc Thể] Ngày ấy...!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ