¹

27 14 5
                                    

Seungmin ngồi trong phòng họp chăm chú nhìn vào xấp tài liệu mỏng dính trên tay, cẩn thận lật từng trang giấy. Đây là tập hồ sơ của vụ án mới nhất, một vụ án khiến cho giới cảnh sát phải đau đầu vì dường như không hề có manh mối hay bước đột phá nào trong quá trình điều tra. Và cũng vì lý đó, một phiên họp đã được mở ra.

Căn phòng họp được bày trí mười chiếc bàn, hai chiếc bàn đối diện dành cho các quan chức cấp cao khác và một máy chiếu đủ lớn cùng một chiếc máy tính xách tay. Buổi họp không có nhiều người, chỉ gồm có mười năm sĩ quan cảnh sát, ngài cảnh sát trưởng cùng tổng thanh tra và phó tổng thanh tra, một thư ký lo liệu việc ghi chép cuộc họp. Trông ai cũng có dáng vẻ nghiêm túc đúng với khí chất một cảnh sát nên có.

Ngài tổng thanh tra đứng dậy trước toàn thể mọi người, mặt ông trông rất điềm tĩnh và không có vẻ đang lo nghĩ rất nhiều điều.

"Theo như mọi người đã biết khi xem qua tập tài liệu được cung cấp, gần đây trên địa bàn Seoul đang diễn ra hàng loạt vụ mất tích bí ẩn không có lời giải đáp. Hiện giờ số nạn nhân mất tích đã lên tới năm người và có thể tăng thêm nữa. Với cương vị là một cảnh sát toàn tâm toàn ý với nghề, chúng ta cần phải đưa ra chiến lược điều tra tốt nhất và nhanh chóng nhất có thể."

Tổng thanh tra dõng dạc nhấn mạnh từng chữ một, mặt ông đanh lại trông uy nghiêm vô cùng.

Ngài cảnh sát trưởng đứng dậy ra hiệu cho thư ký tắt đèn và bật màn chiếu lên.

"Trên màn hình đây là chân dung của năm người bị mất tích, dù đã cố gắng trong việc tìm kiếm mối liên kết giữa các nạn nhân nhưng kết quả thu lại là bằng không. Các địa điểm nạn nhân mất tích đều không gần nhau và khi nối lại cũng không có gì đặc biệt."

"Thưa ngài cảnh sát trưởng, tại sao lại có thể xác định chính xác được địa điểm nạn nhân mất tích nằm ở đâu?" thanh tra lee dõng dạc hỏi.

Ngài cảnh sát trưởng lắng nghe câu hỏi và tiếp tục trình bày.

"Chính là ở điểm đó. Đã một tháng hơn trôi qua, vào mỗi ngày thử bảy sở cảnh sát chúng ta luôn nhận được cuộc điện thoại báo án vào đúng khoảnh khắc mười hai giờ trưa. Khi đến những địa điểm đó thì lại không hề có người mà thay vào đó là một số món đồ tùy thân của nạn nhân như căn cước công dân, đây có thể là chủ ý của hung thủ. Sau đó lại có những thông báo mất tích từ người nhà nạn nhân báo đến. Không chỉ vậy, ở mỗi hiện trường vụ mất tích, cảnh sát chúng ta còn tìm ra một vật."

Lời vừa dứt, màn chiếu lại chuyển sang một hình ảnh khiến cả căn phòng khi nãy tĩnh lặng như tờ giờ đây lại có vài tiếng xì xào bàn tán.

"Shadow." Seungmin lẩm bẩm, lật lại tài liệu nhưng không thấy thứ mình đang tìm kiếm, có lẽ đây là lí do khiến mọi người bất ngờ đến thế.

"Ở đây dĩ nhiên không ai lại không biết đến Shadow, một băng đảng khét tiếng cho đến mười năm trước khi cảnh sát chúng ta phá hủy được hệ thống băng đảng. Điều mà cảnh sát luôn trăn trở đó là về cái chết của Kang Dongjae- ông trùm Shadow, dường như không ai có thể tin nổi một người độc tài như ông ta lại có thể tự sát rồi bỏ lại cả một băng đảng nhưng rồi theo thời gian vụ án đó cũng dần rơi vào quên lãng, không một ai còn quan tâm đến nữa. Và giờ đây, một việc dường như không thể xảy ra lại có thể xảy ra. Biểu tượng của băng Shadow, đồng tiền có khắc hình một con rắn ba đầu lại xuất hiện ở hiện trường của những vụ mất tích cách đây hơn một tháng trước. Hiện giờ cảnh sát vẫn chưa thể kết luận được các vụ mất tích lần này có liên quan gì đến vụ việc mười năm trước hay không hay chỉ là chiêu trò bắt chước."

𝟎𝟎𝒍𝒊𝒏𝒆-𝒔𝒌𝒛𝒍𝒐𝒐𝒏𝒂 ⓦ 𝒑𝒂𝒏𝒅𝒐𝒓𝒂Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ