Editor: F
Phương Nghiên Duy có chút cảm giác tội lỗi, nhưng trong cảm giác tội lỗi đó lại có một sự thích thú không thể phủ nhận.
Lộ Chấp dường như bị cậu dọa cho sợ rồi, hắn nhìn chằm chằm vào mặt cậu một hồi lâu, chợt đưa tay ra tắt video như thể thấy một thứ gì bẩn thỉu.
"Bây giờ đã biết rồi." Lộ Chấp nói.
Giọng nói có phần trầm khàn nhưng dường như không lạnh lùng như thường lệ.
Khóe miệng Phương Nghiên Duy cong lên.
Người bạn mà Phương Gia Di tìm cho cậu có vẻ không nhàm chán như cậu tưởng.
Cái đầu gỗ, nếu gõ thêm một chút dường như cũng có tiếng vọng lại.
Rồi cậu nghe thấy Lộ Chấp hỏi: "Cậu vừa nói cái này rất thú vị? Cậu thích à?"
Phương Nghiên Duy: "..."
Thích cái quần.
Cái thứ vô duyên nào lại đăng cái này trong nhóm vậy.
Khiến cậu bây giờ muốn bỏ tiền ra tìm một đôi mắt chưa từng nhìn vào màn hình điện thoại để lắp vào.
Cậu không còn thuần khiết nữa rồi.
"Chỉ là tùy tiện xem thôi." Cậu nói, "Sao? Vi phạm nội quy của trường cậu à?"
Trong khi họ nói chuyện, Lộ Chấp đã viết xong bài tập Vật lý, từ trong cặp hắn lại lấy ra một tờ đề thi Sinh học rồi tiếp tục viết.
"Cậu có định trừ điểm của tôi không?" Phương Nghiên Duy tiện tay mở bài tập Vật lý ra, "Ây... Cậu thật sự không bị trừ điểm bài thi sao?"
"Trực nhật kết thúc rồi." Lộ Chấp từ tay cậu rút ra bài tập của mình, "Bài tập phải tự viết, không được sao chép."
Giọng điệu lạnh lùng, thái độ kiên quyết, nghe rất có tinh thần ngoan cố.
"Không nghe không nghe, đầu gỗ niệm kinh." Phương Nghiên Duy cầm điện thoại đứng dậy, "Cậu học đi, tôi ra ngoài hút thuốc."
Lộ Chấp nghe thấy tiếng bước chân rối loạn đi xuống, hắn đứng dậy từ ban công tầng hai nhìn xuống—
Phương Nghiên Duy mặc một chiếc áo khoác đen, bước trên những bóng cây đung đưa, có chút vất vả khi ôm một đống hộp đồ cho chó ra ngoài.
Cửa hàng thú cưng gần đó được mở ra—
"Có loại nào cho chó ăn vào là quên không được tôi không?" Phương Nghiên Duy hỏi.
"Cậu lấy cái bánh cho chó ở hàng thứ hai, cái đầu tiên." Người trong cửa hàng nói, "Đảm bảo chó ở cả con phố này ăn vào đều gọi cậu là bố."
Phương Nghiên Duy: "Nếu không gọi thì sao?"
Đối phương sửng sốt.
Âm thanh này.
Phương Nghiên Duy quay đầu, thấy Hà Tuế Tuế đang viết bài tập ở quầy tiếp tân của cửa hàng thú cưng.
"Ủa, anh Phương." Hà Tuế Tuế cũng ngẩng đầu, ngạc nhiên hỏi, "Cậu nuôi chó à?"
![](https://img.wattpad.com/cover/377527786-288-k808208.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[HẾT/ĐM] Tôi thực sự không có quyến rũ cậu ta - Mao Cầu Cầu
RomanceTên Hán Việt: Ngã chân một hữu dẫn dụ tha Tác giả: Mao Cầu Cầu Nguồn: DuFengDu Độ dài: 65 chương + n NT Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hài hước, 1v1. CP: Cựu đầu gấu nóng tính đã cải tà quy chính thành học sinh gi...