dỗ dành

166 40 3
                                    

wonwoo biết có những thời điểm mình sẽ kỳ lạ lắm.

phòng ngủ sẽ được tắt đèn tối om.

anh sẽ chỉ nằm đó, ôm gấu trước ngực, quay mặt vào tường và mặc kệ nước mắt lăn dài trên má, chảy xuống gối, lạnh buốt.

nhưng phòng sẽ không tối quá lâu.

mingyu sẽ luôn xuất hiện.

em ấy sẽ bật chiếc đèn ngủ màu vàng nhạt ở góc phòng rồi nhẹ nhàng nằm xuống.

lưng của wonwoo sẽ dựa vào lồng ngực vững chãi nhất thế gian.

bàn tay to, dày của mingyu sẽ vòng qua eo wonwoo, phủ lên tay anh nhiệt độ ấm áp nhất rồi vuốt ve ngón tay cái của anh như một cách an ủi không lời.

và nó thật sự sẽ hữu hiệu.

wonwoo sẽ xoay người lại, để mặt mình rúc sâu vào hõm cổ em, vừa vặn như thế chúng sinh ra là để dành cho nhau.

mingyu sẽ chuyển qua xoa lưng anh. vừa xoa vừa nhẹ giọng thủ thỉ.

"mình ngoan. có em ở đây rồi".

"không sao. em ở đây".

"mình mệt đúng không? mình mệt thì dựa vào em. em ôm mình mà".

"nói ra cũng được, không nói ra cũng được. nhưng mình phải nhớ, có em ở đây. em thương mình còn không hết. như này em xót".

wonwoo nghe được câu nào thì ậm ừ câu đấy. cuối cùng nín khóc rồi ngủ thiếp đi trong khi vẫn kề sát vào má người thương.

còn mingyu thì rải lên trán người yêu vài nụ hôn dịu dàng.

"ngủ ngon. dù thế giới này có sập xuống, vẫn có em chống đỡ cùng mình đến giây cuối cùng".

end.
17.10.2024

note: viết cho một ngày tâm trạng tệ, siêu tệ. nhưng mà, mọi thứ hẳn là sẽ tốt đẹp lên thôi.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: 4 days ago ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[Meanie] Mấy mẩu chuyện con conNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ