Chapter 5

679 39 5
                                    

~~~~~ Trong khi năm thằng bên căn 13 đang muốn nhập viện tâm thần vì cười quá nhiều thì bên hai thằng còn lại ~~~~~
- Ăn xong rồi này! Dọn lẹ đi nhá!- Cự Giải vừa lấy giấy lau miệng vừa ra lệnh cho đám osin mới.
- Ờ... ờ... dọn liền đây!- Hai chàng osin đang lơ lửng ở tầng mây xanh nào đó bị Giải lôi xuống đất không thương tiếc, luống cuống chạy tới bàn ăn.
- Haizzz...- Mã ngã người ra sau ghế ngẫm nghĩ- Giờ đi đâu cho đỡ chán đây?
- Đi vòng vòng mua đồ cho thứ sáu tuần sau luôn!- Giải ngồi tu cốc nước lọc.
- Ừm vậy đi!- Mã gật gù- Dẫn theo hai tên kia xách phụ đồ luôn!
- Ê!!! Gì kì vậy???- Hai anh chàng nào đó bức xúc la lên.
- IM!!! Osin không có quyền lên tiếng!!!- Hai chị Mã- Giải đồng loạt hét lên làm hai anh kia giật mình, té xỉu tại chỗ. Thế là hai chị í vội vàng chạy đến, chọt chọt vào hai cái xác kia.
- Hey! Mi chết chưa vậy?- Hiếm hoi nghe được cái giọng bá đạo của chị Giải đây.
- Kệ nó đi!- Câu phũ phàng nhất trong Chapter 5 Made by Mã.
- Ừm! Vậy thay đồ rồi đi thôi!- Giải cười rồi cùng Mã chạy lên phòng thay quần áo, để mặc hai cái xác khốn khổ giữa phòng khách kia.
Vài phút sau......
- Xong rồi! Đi thôi!- Mã Giải đồng thanh hú hét giữa nhà làm hai cái xác kia vừa lồm cồm bò dậy lại hú vía thêm một phen mém nữa cầm chắc vé vào nhà xác.
- Đi bộ hay đi xe?- Ngư đứng lên phủi phủi quần áo.
- Đi bộ!- Hai ché kia đồng thanh tập thứ n trong ngày.
- Ờ vậy tới Trung tâm thương mại Blue Ruby nhá!- Anh Kết cũng đã lục đục chuẩn bị đi mua sắm.
- Được thôi!- Ba anh chị la lên muốn sập nhà.
Bên ngoài......
Cạch... Kết tra chìa khóa vào ổ để khóa cửa. Sau khi chắc chắn rằng tất cả các cửa đã được khóa cẩn thận thì ảnh mới chịu cất chìa khóa đi (đây là chìa khóa đa năng nhá!).
- Ê mọi người!- Mã chỉ tay về phía đối diện- Là nhóm Bảo Bình phải không?
Tất cả đều gật gù lia lịa sau câu của chị Mã.
Phía bên kia đường......
- Dám lừa tụi này hả? Đâu dễ vậy!- Bảo hất tóc nói. "Kế hoạch hay như vậy mà cũng bại lộ. Haizzz...." suy nghĩ thầm kín của bốn chàng osin nào đó.
- Cố gắng khao tụi này một bữa đi thì tụi này xóa tội cho!- Chị Bình nhảy chân sáo, tung tăng nhìn bốn tên đang đau khổ không kém hai tên khốn khổ ban nãy. Chuyện là vầy.....
~~~~~ Flashback ~~~~~
~~~~~ Sau khi bốn thằng trốn trại cười như vừa trốn Trung tâm điều trị thần kinh não thì bên bốn cô nàng kia ~~~~~
- Đúng như dự đoán! Có thuốc sổ trong này!- Bảo Bình cầm một lọ nhỏ có màu tím đang sủi bọt lên, xoa cầm.
- Sao tụi nó kiếm ra được thứ này hay vậy?- Sư Tử ngây ngô hỏi
- Chắc là tao để ở trên bàn mà quên đem cất!- Bảo Bảo gãi đầu
- Hờ... Không phát hiện ra là chết luôn cả lũ!- Khóe môi Kim Ngưu giật giật.
- Hừm... Giờ chẳng lẽ nhịn ăn?- Thiên Bình chống cằm hỏi
- Yên tâm! Uống cái này vào đảm bảo không vị đau bụng dù gặp phải thuốc sổ luôn!- Bảo tự tin lôi ra bốn lọ thủy tinh chứa chất lỏng màu xanh thẫm trong suốt, đưa cho mỗi người.- Uống đi!
- Ực... ực...- ba nàng mím môi. Sau khi nhận chai thuốc từ tay Bảo Bảo thì ba người quay qua nhìn nhau rồi thở dài. Cuối cùng là cho thứ nước đó vào miệng.
~~~~~ End flashback ~~~~~
- Dù sao lần này thuốc cũng không có tác dụng phụ nhỉ?- Sư ghé tai Kim Ngưu nói.
- Ừm!- Ngưu gật gù- Ê! Là nhóm Cự Giải kìa!
Mọi người nhìn qua phía bên kia con đường. Mười hai đôi mắt gặp nhau... Đứng như trời trồng... Chẳng có phản ứng..........

Năm phút trôi qua, hiện trường vẫn không thay đổi.

Năm phút nữa lại trôi qua, chả thấy gì mới.(Au: Giề kì vậy cà?*xoa cằm*. *Quay qua quay lại* À, thì ra là vừa bấm nút Pause! Xin lỗi mấy bạn ahihihi... Rồi, xem tiếp đi ạ! *bấm nút* Bíp!)

(Fanfiction)Học viện DetectivesNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ