11. Truyền thuyết hoa cúc
Tác giả: Mễ Trùng Giáp
Thể loại: Đoản văn, manh hệ, hiện đại vườn trường, phúc hắc công, tiểu bạch thụ
Edit: Yingie
______
Cấp 2.
Ông giáo dạy ngữ văn đeo cặp kính đậm chất học giả trên bục giảng gật gù đắc ý ngâm: “Tấn Đào Uyên Minh độc ái cúc… Cúc chi ái, đào hậu tiên hữu văn…”
Đám trẻ bên dưới ầm ĩ một trận.
“Nhìn không ra Đào Uyên Minh là một người đang yêu nha a ha ha.” Tiểu Giáp vẻ mặt dâm đãng (HX) cười.
“Hóa ra ông ấy chính là hái hoa đạo tặc trong truyền thuyết…”
Bạch Tề ngồi phía trước quay lại, “Thích hoa cúc thì sao? Các cậu cười gì thế?”
Đất bằng nổi sóng.
Nhị Tử kinh hãi, “Bạch Tề, cậu là thanh niên thế kỉ 21 mà không biết ý nghĩa của hoa cúc à?” Sau đó quay sang chỗ khác đập mạnh lưng Lâm Nhược. “Lâm Nhược, mau mang Bạch Tề ra ngoài bạo cúc đi!”
“Kéo Bạch Tề ra ngoài cửa đánh sau đó phóng đãng mà bạo hoa cúc của cậu ấy đê ~” Tiểu Giáp tiếp tục cười dâm đãng.
Hắn liếc mắt thấy Bạch Tề hai com mắt vô tội đáng thương cầu cứu hắn. “Tiểu Lâm, ý nghĩa hoa cúc mà mấy cậu ấy nói là gì? Bạo cúc là có ý gì?”
Thầm đỡ trán. Lạnh lẽo trừng mắt nhìn hai kẻ quái già muốn lôi kéo người khác cùng YD
(dâm đãng)
với mình, vỗ vỗ đầu Bạch Tề.
“Sau này tớ nói cho cậu biết.”
Đại học năm hai.
“Tiểu Lâm, tớ đi căn tin, cậu có muốn ăn gì không?”
Lâm Nhược cười dịu dàng với Bạch Tề, lắc đầu, “Tớ bị đau họng, không ăn đâu.”
Sau khi Bạch Tề đi rồi, thằng bạn tốt Vương Bác sán đến gần: “Nha, cưng ôm tâm lí không trong sáng gì với Tiểu Tề, anh là anh biết hết nha!”
“Tiểu Tề là để cậu kêu à?” Nắm đấm.
“Nha, chính cậu thầm mền nhiều năm, nay còn định giết tớ giết khẩu!” Vương Bác biết điều ngậm miệng, ba chân bốn cẳng chạy mất, không để ý thấy Bạch Tề đang từ hướng căn tin quay về, thế là va vào, khiến cho Bạch Tề lảo đảo, Lâm Nhược sợ hãi, vội vàng xông tới đỡ.
Vương Bác nhìn Lâm Nhược một bộ hận không thể nuốt chửng mình, tự thấy thân là bạn bè, nên giúp thằng ku muộn tao này thu con cừu non nó thầm mền nhiều năm vào túi, tiến đến trước mặt Bạch Tề.
“Tiểu Tề, xin lỗi a.”
“Không sao, là tại tớ không đứng vững thôi.”
“Vừa rồi Lâm Nhược nói với tớ, cậu ấy bị phát nhiệt, hay là chiều cậu nấu chút trà hoa cúc cho cậu ấy đi?”