Phần Không Tên 19

892 48 0
                                    

Phiên ngoại 1 : Luân Hồi.

Sinh mạng của loài người chỉ có hơn mấy chục năm ngắn ngủi , so với những năm tháng mà thần đã trải qua thì quả là nhỏ bé , yếu đuối và bất lực...

Có ánh sáng sẽ có bóng tối , trời đất thuở sơ khai , khi thế giới vẫn còn là một vùng hải dương hỗn độn thì Anute đã được sinh ra rồi , hắn thậm chí sinh ra trước so với chín trụ thần.

Vào thời khắc mở mắt , Anute đã biết được tất cả .Hắn biết được thiên lý tuần hoàn , hiểu được trách nhiệm của bản thân chính là thần...Bảo vệ và giáo dục những sinh linh yếu ớt đươc thế giới ưu ái kia.

Thời gian đối với thần mà nói thì không có ý nghĩa gì.Có khi nháy mắt là đã trôi qua vạn năm.

Ở trong lòng đất u ám quá lâu khiến cho Anute biết đến cảm giác chán ngán.

Hắn có đôi khi hóa thành chó rừng đi lên thế gian một vòng , hắn sẽ nhận nhiệm vụ của thuộc hạ mình , đưa người chết tiến vào thế giới tử vong.

Lần đầu tiên nhìn thấy người thiếu niên kia là trong một thôn nhỏ hoang vắng.

Một năm kia , nạn châu chấu tàn phá bừa bãi , rất nhiều người chết đói.Anute chính là nhất thời hứng lên , hóa thân thành người dẫn đường cái chết đi vào nhân gian, ở trong những tiếng khóc lóc đau thương, hắn nghe được một âm thanh bất đồng.

Loáng một cái , Anute liền đi tới bên cạnh thiếu niên.

Trong thôn xóm cằn cỗi hoang vắng , những thôn xóm nào bị nạn châu chấu đều có bộ dạng như vậy , sớm đã không còn sức sống.

Thân thể thiếu niên gầy như que củi biểu hiện sinh mạng của cậu cũng sắp đi đến cuối chặng đường.

Anute mắt không biểu tình nhìn đối phương, chờ đợi thiếu niên ngã xuống, sau đó mang linh hồn cậu đi.

Thiếu niên quỳ trên mặt đất, cánh môi khô nẻ mấp ma mấp máy , cố hết sức niệm điều gì đó.Anute rất hứng thú muốn nghe xem cậu đang nói gì nên lặng yên đi tới.

Bỗng nhiên thiếu niên ngẩng đầu, vừa đúng lúc đụng phải ánh mắt Minh Thần.

Cảm thấy khuôn mặt vì suy dinh dưỡng mà hóp lại lộ ra hình dáng xương cốt . Cánh môi vốn dĩ có hình dạng tuyệt đẹp nay đã trở nên tái nhợt không chút sức sống , lại còn có chỗ bị thương đóng vảy.

"Thần của ta....".

Thiếu niên tựa như nhìn thấy Anute, điều này làm hắn có đôi chút kinh ngạc . Vốn dĩ chỉ có linh hồn người chết mới có khả năng nhìn thấy Minh Thần.

"Thần của ta....".Thiếu niên dường như cũng dùng hết chút sức lực cuối cùng , rốt cuộc cũng không chống đỡ được nữa mà ngã gục xuống đất . Mi mắt buông xuống phủ lên hai mắt , một chút ánh sáng còn lại cũng dần dần trở lên ảm đạm dần.

Anute hiểu được , ngọn lửa sự sống của thiếu niên cũng sắp tắt.

"Muốn sống sao ?".

Giọng nói không hề có cảm xúc của Anute vang lên, buông tha một linh hồn bé nhỏ đối với hắn mà nói cũng không phải vấn đề gì to tát.

minh thầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ