CHƯƠNG 10: NHỮNG ĐỨA TRẺ

389 20 0
                                    

  -Loa loa loa, tin nóng hổi. Tin nóng hổi vừa thổi vừa nghe đây- Lâm vui vẻ ngồi xuống ghế trong phòng hội học sinh nói.
-Rồi. Sao thế?- Thoại Anh háo hức.
-Trường ta có nữ sinh học bổng nhé!- Phương ôm chồng sách cười hiền đi vào
-Ặc... Chị ko đùa chứ? Siêu nhân à mà vào trường ta bằng học bổng đc- Phong trợn tròn mắt nhìn Phương. Vượt qua các kì thi trong trường đã khó, vào trường bằng học bổng còn khó hơn gấp vạn lần.
-Trăm nghe ko bằng 1 thấy. Ta đi diện kiến nữ sinh học bổng thôi- Long đập bàn đứng dậy lôi cả đám đi.

Khi đến nơi thì cả lũ phải đơ ng. Nhi đc phong biệt danh làm "bà hoàng nhanh nhạy mất". Chưa chi đã đi "phỏng vấn" nữ sinh học bổng rồi.
Cô gái kia xem chừng khá rụt rè và nhút nhát. Cô đang là sinh viên năm đầu ngành luật, khoa luật dân sự. Khuôn mặt có thêm 1 cặp kính cận. Ây, trông Nhi với cô gái đó đối lập hoàn toàn. Nhi thì cứ tuôn ra hàng tràng câu hỏi mà cô gái kia chỉ ậm ừ.
Nhận thấy điều bất ổn, Phương đi lên "cứu cánh" cho cô gái đang bị Nhi "hành hạ" kia.
-Em chào chị. Em tên Kiều Phương. Hội phó Văn hóa của Green Star- Phương nhẹ nhàng nói rồi quay qua Nhi nhắc nhở- bà này, ng ta mới đến trường, đâu phải ai cũng như bà đâu.
-Xin chào, chị tên Khánh Như- cô gái kia cúi đầu rồi nở nụ cười mỉm.
-BẠCH-NGUYỆT-NHI- giọng nói của ai đó gằn xuống, thu hút sự chú ý của cả nhóm- em làm cái quái gì ở ly bạc hà muối của anh thế hả? Sao lại ngọt lịm thế này?- ko cần biết đây là đâu và ở đây có những ai, Kỳ gắt ầm lên.
-Her... Nhầm muối thành đường. Chia buồn chia buồn- Phong khoanh tay khẽ lắc đầu ngán ngẩm khi nhìn theo bóng dáng 2 anh em nhà họ Bạch đang rượt đuổi nhau trên sân trường kia. 18 với 21 tuổi đầu rồi chứ đâu phải ít. Vậy mà vẫn chơi đuổi nhau đc.
Trước khi đi sang khu đại học cùng Thoại Anh, Như khẽ ngoái đầu lại. Nheo mắt quan sát kỹ bóng dáng ng con trai cao ráo, ánh mắt sâu thẳm, đen láy đã hút hồn cô ngay từ lần chạm mặt đâu tiên. Mái tóc màu đỏ hung cao ngạo, mang dáng vẻ kiêu hãnh, bất cần. Trời đất! Cô đang bị cái gì thế này? Nhưng mà những con ng này...thực sự ko giống những ng khác. Bởi, họ ko kì dị, hắt hủi cô khi mái tóc thực chất của Như là màu xanh rêu!
Tại c.ty của Vũ.
Ngành kinh tế của Green Star chỉ có 3 năm nên Thảo đang là sinh viên năm cuối. Đồng nghĩa với việc cô phải đi thực tập. Theo "thánh chỉ vàng" của Nhi thì cô sẽ thực tập tại c.ty của Vũ. Cái con bé này, đến là lắm chiêu.
-------
Tháng 1 năm nay, Green Star sẽ tổ chức 1 chuyến đi chơi đặc biệt dành cho học sinh khối 12 cuối cấp. Đó chính là đến thăm làng trẻ mồ côi SOS.

Tại phòng hội học sinh.
Mỗi ng 1 việc khác nhau. Phương chăm chú vào mấy quyển y dược dày cộm nhìn đã muốn buồn ngủ. Lâm cũng đang dán mắt vào mấy quyển chính trị để phục vụ cho công việc tổng thống Nga sau này.
Thoại Anh và Long lại đang khua tay múa chân loạn xạ. Cũng có dán mắt đấy nhưng là dán mắt vào TV màn hình phẳng tinh thể lỏng kia kìa. Hoá ra là 2 ng đang chơi game 3D.
Tình tứ 1 cách vô tình nhất phải nói đến con sư tử của chúng ta. Nhi đang đeo tai nghe nghe mp3 nằm ngủ. Đầu gác lên đùi Phong. Còn Phong thì ngồi gõ lách cách laptop làm công việc trong Huyết Long bang. Thi thoảng đôi mắt khẽ liếc về phía ng con gái đang ngủ say vô ý tứ kia.
-A!- đang nằm ngủ Nhi bật dậy như lò xo là Phong giật mình xém rơi chiếc laptop xuống đất.
-Trời ạ! Sao thế Nhi? Cậu hét làm tớ giật mình nên thua con mụ này rồi!- Long nhăn mặt bỏ chiếc kính 3D kia ra ngồi xuống ghế.
-Ta đi chuẩn bị cho buổi đi chơi sắp tới thôi- Nhi mắt sáng rỡ khi nhắc đến đi chơi.
-Huh? Chuẩn bị gì cơ Nhi?- Lâm rời mắt khỏi trang sách khẽ nhíu mày.
-Thì đi mua qùa tặng mấy em ý chứ sao? Đi shopping ko Phương?- Nhi rủ rê Phương.
-Tất nhiên. Shopping sao thiếu tôi đc- Phương cũng rời mắt khỏi trang sách mà khẽ gật đầu.
Vậy là xong. Phương đi thì Lâm sẽ đi. Nhi đi thì dĩ nhiên, 1 sự thật 100% rằng Phong cũng nhấc gót theo. Lâm, Phong đi thì Long cũng sẽ đi. Thoại Anh à? Tại sao ko đi nhỉ?
Cả đám đứng dậy mở tủ ra lấy áo mũ để chuẩn bị đi thì Kỳ, Vũ và Thảo cũng bước vào.
-Ủa? Mấy đứa định đi đâu vậy?- Thảo hỏi khi nhìn thấy cả lũ đang khoác áo ngoài vào.
-Bọn em đang định đi mua qùa cho mấy bé ở SOS- Thoại Anh trả lời.
-Ủa? Nhi đâu mấy đứa?- Vũ đi 1 vòng hỏi khi ko thấy bóng dáng cô em gái mình đâu. Cả Phong cũng biến mất.
Trong lúc đó, tại khu đại học, ngành luật, khoa luật dân sự.
Nhi cố gắng trưng ra bộ mặt cún con đáng yêu nhất để lôi kéo, dụ dỗ Như đi cùng mình. Còn Phong, cậu vẫn giữ cái dáng khoanh tay, mắt lơ đễnh nhìn Nhi, lưng dựa vào tường, cơ hồ mọi thứ xung quanh đây-trừ Nhi ra đều là ko khí.

-Đi mà đi chị Như. Đi cùng bọn em đi mà- Nhi lay lay tay Như cố nài nỉ.
-Ừm... Nhưng mà chị...- Như khẽ ngập ngừng. Vì... SOS chính là...ngôi nhà của Như. Cô sợ, khi hội học sinh biết sẽ khinh bỉ cô, rồi cả trường cũng sẽ nhìn cô đầy rẻ rúng, hắt hủi.
-Chị đâu có bận gì đâu? Lịch học buổi chiều ko có mà- Nhi phồng má. Đôi mi khẽ cụp xuống buồn thiu.
Thấy vậy, Như khẽ bật cười. Cô nhóc này, đúng thật là...so cute! Cô muốn cắn qúa đi!
-Vậy em muốn chị đi đâu?- Như dịu giọng hỏi Nhi, đôi mắt khẽ ánh lên vài tia nhìn ấm áp.
-Chỉ cần đi shopping cùng hội học sinh là đc- thấy Như có vẻ đồng ý, đôi mắt nâu của Nhi lại sáng rỡ lên.
Như lại ngập ngừng. 1 đứa con gái mồ côi cha mẹ, phải kiếm cơm ăn từng bữa thì làm sao có tiền đi shopping cùng những thiếu gia, tiểu thư nổi tiếng lẫy lừng chứ.
Hiểu đc ánh mắt bối rối của Như, Nhi cười xòa xua xua tay nói:
-Chị đừng lo, ý này là của em. Hôm nay em rủ chị đi và Hàn Vũ Phong sẽ trả- Nhi tuyên bố "hùng hồn" làm Phong cũng phải giật mình mở mắt. Ôi mỳ gói! Thẻ của cậu.
Sau khi lôi kéo mồi chài đc Như đi cùng thì cả 3 ng cùng đi ra nhà để xe.
-Nhi, ở đây nè!- Thoại Anh vẫy vẫy tay phấn kích khi nhìn thấy bóng dáng cô bạn thân.
Đến khi nhìn thấy Như thì cả đám ngớ ng ko hiểu ý của Nhi là gì đây.
-Ai da! Bỗng nhiên ngứa chân ngứa tay qúa- Nhi ngó bâng quơ nói- có ai có ý kiến ko?
-A ha ko ko. Ko dám.
Mọi việc đã hoàn tất. Okay. Giờ thì xuất phát! Let's go!
Khu trung tâm lớn nhât Hà thành.
-Kính chào thiếu gia- 2 cô tiếp viên cúi gập ng 90 độ chào Phong.
Nơi đầu tiên đc tập đoàn rắc rối ghé thăm chính là khu quần áo. Vì chưa biết cỡ ng của các bé ra sao nên các 3 cô công chúa của chúng ta cứ chọn bừa đi rồi ném ra sau. Và tất nhiên, 5 ng con trai ở sau đâu phải là cảnh.
-Chị Thảo, chị Như. 2 chị cũng chọn đồ cho mình đi chứ?- Phương gọi 2 ng chị cứ đi lơ đễnh ở sau.
Thế nhưng, dù có thuyết phục thế nào đi chăng nữa thì cả 2 ng cũng nhất nhất ko xài tiền "chùa". Nhi khoanh tay, khẽ nở nụ cười hài lòng rồi thì thầm với Phong gì đó ko rõ lắm. Chỉ biết ngay sau khi nghe đc "lệnh", Phong rút điện thoại ra gọi điện.
Cả đám cứ lượn tới lượn lui, lượn xuôi lượn ngược sắm đủ thứ đồ nào là quần áo, giày dép, đồ dùng học tập, đồ dùng cá nhân, đồ chơi thì mới chịu thôi.
Khi ra đến chỗ chị thu ngân thì chị đưa ra 2 túi đồ. Là qùa tặng vì mua sắm nhiều cho khu trung tâm. Giờ thì các bạn hiểu đoạn hội thoại bí mật giữa Nhi và Phong rồi chứ? Qùa tặng này là ý của cô bé đấy.  Cuối cùng, ngày đi thăm làng trẻ em SOS cũng đến. Tất nhiên, Thảo và Như đc "đặc cách" đi cùng trường theo ý của Nhi. 

Aristocracy Club - Câu lạc bộ quý tộcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ