Chapter 13: YOU ARE MY ANGLE

84 5 0
                                    

Trời đã về khuya, nhưng Jackson vẫn còn nằm dài trên giường nghĩ ngợi. Cậu đã đánh mất điều gì? Điều gì mà khiến trái tim cậu bị giày vò trong đau đớn mà trong đầu cậu lại không hề tồn tại chút ký ức về nó? Tại sao khi cậu cố gắng nhớ lại thì cơn đau đầu kinh khủng lại ập đến, khiến thể xác cậu như đang chịu tra tấn bởi các loại cực hình thời trung cổ. 

"AAAAA"

Jackson lại ôm đầu, lăn quằn quại trên giường. Đấy, cậu chỉ mới nghĩ về nó thì cơ thể cậu lại tiếp tục bị nó hành hạ! Thôi, không nghĩ về nó nữa, không nghĩ nữa. Jackson tự nhủ mình như thế. Và cậu bắt đầu thả lỏng người...

Cơn đau đầu dần biến mất. 

Jackson mở cửa phòng, lê từng bước chân nặng trĩu đi dọc theo hành lang. Cậu lẩm nhẩm trong miệng lời những bài hát mà cậu nhớ...Chỉ có cách hướng suy nghĩ về những việc khác, mới khiến cậu thôi không nghĩ thêm điều gì nữa...Đến phòng sách, đôi chân Jackson chợt khựng lại, có điều gì đó thôi thúc, khiến cậu mở cửa phòng và bước vào. Đến Jackson còn chẳng hiểu vì sao cậu lại bước vào trong đấy. Cậu sẽ tìm thấy điều gì chăng? Lượn lờ qua từng đầu sách được sắp xếp ngay ngắn trên giá sách, Jackson chẳng định hình được mình đang tìm gì trong đám những sách to đùng mà chỉ cần nhìn thôi, cậu đã ngán đến tận cổ, huống hồ chi là bắt cậu phải đọc! Chợt, đôi tay cậu dừng lại trước quyển sách mỏng, lọt thỏm giữa những quyển sách to tướng cùng kệ - nói là mỏng vậy thôi, chứ ít nhất nó cũng tầm khoảng 200 trang. Tựa sách khiến cậu tò mò: YOU ARE MY ANGLE! Là tiểu thuyết?

Ngày...tháng...năm....

Em đã lấy đi ký ức của JB và Jr...Tốt thật! Như vậy quãng đời sau này của họ sẽ trôi đi trong êm ả và sẽ chẳng bao giờ bị ám ảnh bởi những việc đã từng xảy ra trong quá khứ. Nhưng tôi lại cảm thấy lo sợ...Tôi lo sợ một ngày, em cũng xóa đi những ký ức của tôi về em... Đó là điều tôi không hề muốn...Dù cho tôi có đau khổ khi nghĩ về em, dù cho tôi không thể yêu ai khác ngoài em...thì tôi cũng chấp nhận...

Ngày...tháng...năm....

Tôi biết em rồi cũng sẽ phải trở về thế giới của em, em đâu thể sống mãi cùng tôi ở trái đất này được...Nơi này vốn dĩ em không thuộc về...

Ngày...tháng...năm....

Tôi đã quỳ xuống van xin em đừng làm thế với tôi, đừng lấy đi những ký ức ấy...nhưng em lại im lặng...Tôi biết em đau khổ. Tôi cũng đau khổ...Tôi biết em muốn tốt cho tôi. Em muốn tôi sống tốt! Thế còn em? Em sẽ sống sao với những ký ức ấy đây? Em vốn dĩ không thể xóa đi ký ức của chính mình kia mà! Em sẽ bị giày vò, dằn vặt...Tôi không muốn. Tôi thà bị giày vò, dằn vặt cùng em trong suốt cuộc đời này còn hơn là để mặc chỉ một mình em đắm chìm trong bể khổ...Mark à..."

Jackson lật từng trang, từng trang trong quyển nhật ký mà cậu đã cẩn thận nắn nót viết từng chữ...

Từng dòng chữ khiến con tim cậu như muốn ngừng đập...Từng hình ảnh được Jackson dán cẩn thận trên từng trang giấy khiến nước mắt cậu rơi lã chã...

"Bịch"

Quyển nhật ký rơi xuống đất. Jackson nước mắt giàn giụa, ôm đầu đau đớn nằm lăn ra sàn gạch lạnh buốt. Cậu nắm tay thật chặt đấm vào đầu thật mạnh như muốn đánh bay cơn đau đầu quái ác. Nhưng không được. Cậu đập đầu thật mạnh xuống sàn nhà như muốn tìm một sự giải thoát...Lại không được... Cậu lại càng đau đớn hơn gấp trăm, gấp ngàn lần... Đổi lại, những hình ảnh mờ nhạt dần dần xuất hiện...Jackson đã thấy được một thiên thần đang ngồi run run trước mắt cậu...Cậu và một chàng trai cùng nhau đi khắp mọi nơi ở Hong Kong, cười cười nói nói. Chàng trai đó đang ôm chặt lấy cậu dưới cơn mưa tuyết...Chàng trai đó đã dịu dàng đút cho cậu từng muỗng cháo khi cậu nằm trên giường bệnh...

[longfic] [ngược] [pink] [jarkmark] YOU'RE MY ANGELNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ