-Chương 1-

2.4K 125 1
                                    


Gần trung tâm thành phố A, trên vỉa hè sát ngã tư đường phố, toạ lạc một quán cà phê nhỏ. Đây là một quán cà phê sách. Khác với cái ồn ào nhộn nhịp nơi đường lớn, không khí trong quán vô cùng yên tĩnh. Tiếng chuông gió linh đinh lang đang vang lên thanh thúy mỗi khi có khách vào quán, nhạc không lời du dương mà trầm bổng vang lên trong gian phòng ấm, bức tường gạch men cùng với những tủ sách nhiều thể loại làm cho quán cà phê mang một cảm giác thanh nhã điềm tĩnh nhưng vô cùng độc đáo.


Đặc biệt, cà phê ông chủ quán pha đặc biệt thơm và nồng vị, thích hợp cho mọi người nhâm nhi thưởng thức trước và sau khi làm việc.


Chính vì vậy mà quán cà phê này thu hút rất đông khách.


Hầu như ngày nào cũng sẽ có khách đến. Khách địa phương, khách du lịch, từ lớp bình dân đến giới thượng lưu, nếu đã nghe đến quán cà phê này đều sẽ ghé qua một lần.


Nhưng cũng vì lí do đó mà sẽ xuất hiện những người mà mình không hề muốn gặp. 



Tỷ như... người yêu cũ.



Biện Bạch Hiền đứng sau quầy thu ngân, nâng mắt nhìn người đàn ông đứng đối diện, câu nói 'Xin chào quý khách' vừa lên đến cuống họng đã tắc ngay tại chỗ, nuốt không được, nhả không xong, làm cậu nghẹn đến mặt đỏ bừng.



-Ông chủ, tôi muốn một cà phê đen, không đường.



Bạch Hiền ngơ ngẩn giật mình, luống cuống nói.



-Vâng, quý khách nhận số và chọn chỗ đi ạ, tôi sẽ cho người mang ra!



Đun nóng cà phê, nhìn bình nước sôi ùng ục, Bạch Hiền lại bắt đầu ngẩn người.


Tiếng 'ding' ngắn ngủi mà thanh thúy vang lên trong không gian tĩnh mịch, Biện Bạch Hiền giật mình, nhanh chóng thoát khỏi hồi ức, theo phản xạ cầm tách cà phê lên. Cà phê vừa pha xong đang còn nóng, cậu vừa cầm lên liền bị nóng đến kêu ra tiếng, buông lỏng tay, tách rơi xuống đất, 'choang' một tiếng thì vỡ toang.



Bạch Hiền nhìn những mảnh vỡ tung toé dưới đất thì vô cùng ảo não, nhờ cậu trợ lí thu dọn giùm, còn cậu thì pha lại tách khác.



Đến lúc bưng đồ ra, Phác Xán Liệt đang bắt chéo chân đọc tạp chí, biểu tình nhàn nhã, không nhìn ra chút mất kiên nhẫn nào.



Biện Bạch Hiền quẫn bách đứng một lúc lâu mới hít sâu một hơi, đi đến.



-Xin lỗi, đã để quý khách đợi lâu, của quý khách đây.


[Chanbaek/Gương vỡ lại lành] Those years... (Những năm tháng ấy)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ