Chương 3

122 3 0
                                    

3.

Gã ma cà rồng náu mình dưới bóng cây cầu cong cong bắc ngang hẻm New College nối liền hai khu nhà của trường Hertford, tựa lưng vào phiến đá mòn nhẵn của tòa nhà mới xây dựng, hai bàn chân đặt trên mái cầu.

Nàng phù thủy xuất hiện, di chuyển nhanh đến ngạc nhiên ngang qua lối đi bộ lát đá gồ ghề bên ngoài Bodleian. Cô đi ngang qua ngay bên dưới chỗ hắn ngồi, guồng chân mỗi lúc một nhanh hơn. Vẻ bồn chồn khiến cô trông trẻ hơn tuổi và càng làm nổi bật thêm sự yếu đuối nơi cô.

Vậy đó là sử gia "chính hiệu" đấy, hắn mỉa mai nghĩ, tâm trí điểm lướt qua tiểu sử đời cô. Thậm chí ngay cả khi đã nhìn thấy tấm hình của cô rồi, Matthew vẫn đinh ninh Diana phải già hơn cơ, căn cứ vào những thành công trong chuyên ngành mà cô đã đạt được.

Lưng Diana Bishop thật thẳng, hai bờ vai ngay ngắn bất chấp diện mạo hoang mang bối rối lúc này. Có lẽ cô không dễ hăm dọa như hắn tưởng. Thái độ của cô trong thư viện đã cho thấy khá nhiều điều. Cô đã đón nhận ánh mắt hắn mà không có lấy một dấu hiệu sợ hãi nào, nỗi sợ mà Matthew đã quen nhận được từ những kẻ không phải là ma cà rồng, cũng như nhiều kẻ là ma cà rồng khác.

Khi Diana ngoặt ở góc quanh, Matthew trườn người dọc theo đường trên mái cho tới khi đến bức tường của New College. Hắn lặng lẽ trượt xuống mép tường. Gã ma cà rồng này biết rõ cách bố trí của ngôi trường và đã đoán trước được nơi cô sẽ đến. Hắn vừa kịp chui vào một ô cửa đối diện với cầu thang dẫn lên phòng Diana thì cô bắt đầu trèo lên.

Ánh mắt Matthew bám riết lấy Diana khi cô đi vòng quanh căn hộ của mình từ phòng này sang phòng khác, bật tất cả đèn lên. Cô mở cửa sổ bếp, để ngỏ đó rồi bỏ đi.

Thế càng đỡ cho mình khỏi phải đập vỡ kính cửa sổ hoặc phá khóa, hắn nghĩ.

Matthew phóng người qua khoảng không giữa hai khu và bám vào tòa nhà Diana ở, bàn chân và hai tay hắn tìm được chỗ bám chắc chắn trong lớp vữa trát tường cũ kỹ, được trợ giúp thêm bởi một máng thoát nước bằng đồng và vài cây leo thân chắc khỏe. Từ cao điểm quan sát mới đầy ưu thế này, hắn có thể bắt được mùi hương đặc biệt của cô phù thủy và tiếng sột soạt lật giở các trang sách. Hắn rướn cổ nhòm vào cửa sổ.

Bishop đang đọc sách. Trong vẻ thư thái, khuôn mặt cô trông khác hẳn, hắn ngẫm nghĩ. Trông như thể làn da của cô vừa in với phần xương nằm ngay bên dưới nó. Mái đầu cô khẽ đung đưa chầm chậm và rồi cô trượt người ngả sâu vào đống nệm ghế cùng với một tiếng thở dài mệt lả. Chẳng mấy chốc tiếng thở đều đặn báo cho Matthew biết cô đã ngủ rồi.

Hắn đu người từ tường, đá chân lên và vào qua cửa sổ bếp. Đã rất lâu rồi kể từ lần cuối cùng gã ma cà rồng này trèo vào phòng của một phụ nữ. Mặc dù những dịp như thế là rất hiếm và thường là có dính líu đến những thời điểm hắn đang chìm đắm trong một cơn đê mê cuồng dại nào đó. Lần này là một lý do hoàn toàn khác. Dù sao đi nữa, nếu có ai bắt gặp thì có giời biết hắn phải giải thích như thế nào.

Matthew phải biết liệu Ashmole 782 có còn nằm trong tay Bishop hay không. Hắn đã không thể tới gần bàn của cô trong thư viện, nhưng chỉ nhìn lướt qua là hắn biết nó không nằm trong đống bản thảo cô mượn ngày hôm nay. Mặc dù vậy, không bao giờ có chuyện một phù thủy - một người nhà Bishop - lại để cuốn cổ thư ấy lọt khỏi tay mình. Chân bước êm ru, hắn đi vòng qua các căn phòng bé nhỏ. Cuốn cổ thư không có trong phòng tắm hay phòng ngủ của nàng phù thủy. Hắn rón rén đi qua chiếc tràng kỷ nơi cô đang nằm.

Mí mắt nàng phù thủy hấp háy như thể cô đang xem một bộ phim mà chỉ có mình cô nhìn thấy được trong mơ. Một bàn tay cô co lại thành nắm đấm, và mỗi lúc hai chân cô lại xoay chuyển co duỗi. Dù vậy, nét mặt Bishop thật thanh thản, và không hề bị xáo trộn bởi bất cứ điều gì đang diễn ra trên phần còn lại của cơ thể.

Có điều gì đó không ổn. Hắn đã linh cảm thấy nó ngay từ khoảnh khắc đầu tiên trông thấy Diana trong thư viện. Matthew khoanh tay và ngắm nhìn cô, nhưng hắn vẫn không thể đoán ra được đó là gì. Cô phù thủy này không có những mùi hương thường thấy như kỳ nham, lưu huỳnh và ngải đắng. Cô nàng đang che giấu một điều gì đó, gã ma cà rồng nghĩ thầm, điều gì đó còn hơn cả cuốn cổ thư bị mất kia.

Matthew quay người đi, lục tìm trên chiếc bàn dài mà cô đang dùng như là bàn làm việc. Thật dễ dàng nhận ra vì nó bị bày bừa toàn sách và giấy tờ bên trên. Đó là chỗ khả dĩ nhất cho cô nàng để cuốn cổ thư "lậu" kia. Khi hắn bắt đầu bước về phía chiếc bàn, thì bỗng ngửi thấy mùi điện quang và cảm giác ớn lạnh.

Ánh sáng đang phát ra từ người Diana Bishop - xung quanh hình hài người con gái đó, ánh sáng như đang thoát ra qua các lỗ chân lông. Đó là một quầng ánh sáng màu xanh nhạt, gần như là trắng mờ, ban đầu nó giống như một tấm vải liệm bằng mây bao quanh người cô tới mấy giây liền. Trong thoáng chốc, Diana như đang tỏa sáng lung linh. Matthew lắc đầu thật mạnh không tin vào những gì hắn đang thấy. Không thể nào. Đã hàng thế kỷ nay hắn không còn trông thấy ánh dạ quang tỏa ra từ người một phù thủy nữa.

Nhưng dù sao vẫn có những vấn đề cấp bách hơn đang vẫy gọi hắn. Matthew trở lại với việc săn lùng cuốn cổ thư, khẩn trương rà soát khắp đống đồ trên bàn làm việc của cô. Hắn luồn tay vuốt tóc trong một tâm trạng chán chường thất vọng. Mùi hương của cô nàng phù thủy ở khắp mọi nơi, khiến hắn bị phân tâm. Matthew lại đưa mắt nhìn về phía chiếc trường kỷ. Diana đang cựa mình và xoay người lần nữa, hai đầu gối cô từ từ co sát vào lồng ngực. Một lần nữa, ánh dạ quang xao động trên khắp bề mặt cơ thể cô, tỏa ánh lung linh trong chốc lát rồi lịm dần.

Matthew cau mày, bối rối không hiểu sự trái ngược giữa những gì hắn nghe lỏm được vào đêm trước và điều hắn được tận mắt chứng kiến lúc này. Hai phù thủy đang bàn tán về cuốn Ashmole 782 và một phù thủy đã yêu cầu mượn nó. Một người đã nói rằng nữ sử gia người Mỹ này không hề sử dụng năng lực pháp thuật. Nhưng Matthew đã trông thấy năng lực ấy được dùng trong thư viện Bodleian - và giờ đây lại chứng kiến nó thấm đẫm, chảy tràn qua người cô ta với một cường độ mãnh liệt không thể chối cãi. Hắn ngờ rằng cô cũng đã dùng phép thuật trong nghiên cứu học thuật. Nhiều nhân vật cô ta viết sách đã từng là bạn của hắn - Cornelius Drebbel, Andreas Libavius, Issac Newton. Cô nắm bắt được một cách hoàn hảo các thói quen và những nỗi ám ảnh của chính họ. Không dùng pháp thuật thì làm sao một phụ nữ hiện đại có thể hiểu được những người đàn ông đã sống từ thời đại rất xa xưa như thế? Bất giác, Matthew tự hỏi liệu cô nàng Bishop có thể hiểu hắn với cùng một sự chính xác phi thường như vậy không.

Đồng hồ điểm ba giờ làm hắn giật mình. Cổ họng hắn khát khô. Hắn nhận ra mình đã đứng nguyên ở đó mấy tiếng đồng hồ, bất động quan sát cô phù thủy say giấc trong khi sức mạnh của cô ta dâng trào lên như những đợt sóng. Trong giây lát hắn nghĩ đến việc dập tắt cơn khát của mình bằng máu nữ phù thủy này. Mùi vị của máu có thể tiết lộ cho hắn biết vị trí của cuốn cổ thư mất tích kia và chỉ ra những bí mật mà cô nàng phù thủy này đang cất giữ. Nhưng hắn đã tự kiềm chế. Chỉ vì mong muốn tìm ra Ashmole 782 mới khiến hắn nấn ná lại với cô nàng Diana Bishop bí ẩn này thôi.

Nếu cuốn cổ thư không có trong nhà nữ phù thủy này, vậy thì nó vẫn còn trong thư viện.

Hắn lộn trở vào phòng bếp, luồn qua cửa sổ và tan biến vào bóng đêm.

Mật Mã Phù Thủy Tập 1Where stories live. Discover now