CHƯƠNG MỞ ĐẦU - MẮT THẤY LÀ GIẢ
Trên một con đường xi măng không rộng rộng rãi, một chiếc xe đường hổ lại chạy cực kỳ bình ổn. Hai bên thôn dân thấy chiếc xe đường hổ này, đều có chút nao núng đứng ở bên ngoài con đường, nhường cho chiếc xe đi qua. Những thôn dân này không nhận ra đây là loại xe gì, lại có thể cảm giác được người ngồi trên xe này khẳng định không bình thường.
Đối với Đông Hợp thôn mà nói, nếu mà không phải thôn làm công trình, con đường xi măng này cũng sẽ không tồn tại.
Xe Đường hổ ở cách bên ngoài Đông Hợp thôn còn chừng hơn một trăm thước liền ngừng lại, người lái xe rất cẩn thận, dừng xe ở trên một khối đất hoang nhô ra phía ngoài đường xi măng.
Tài xế đỗ xe xong, sau đó nhanh chóng xuống xe ra sau mở cửa xe, hai thiếu nữ ngồi ở phía sau xe liền bước ra.
Xuống xe trước tiên là một người thiếu nữ mặc váy xanh, tóc cài tùy ý xõa sau vai. Váy dài qua đầu gối, càng phụ trợ ra cho vóc người duyên dáng yêu kiều cùng da thịt trắng nõn của nàng.
Nàng chỉ là tùy ý đứng ở ven đường, nhưng thật giống như đã sáp nhập vào toàn bộ vùng quê, như từ giữa bức tranh đi ra giống nhau, thoát tục xuất trần.
Xuống xe tiếp theo chính là một thiếu nữ mặc quần jean màu lam, áo Hồ Điệp màu trắng. Quần jean hơi có chút bó sát càng làm nổi bật bờ eo thon thân cùng cái mông vun cao của nàng, hơn nữa cô gái này có một mái tóc ngắn, có vẻ khí tức thanh xuân bức người. Nếu mà không phải môi hơi chút mỏng một chút, nàng tuyệt đối là một mỹ nữ làm cho ánh mắt người ta dời ra không được. Coi như là như vậy, nàng cũng đã là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp.
Sau khi xuống xe người thiếu nữ tóc ngắn nhìn thoáng qua tuyệt mỹ dung nhan của thiếu nữ váy xanh đang đứng ở ven đường, khóe mắt hiện lên một tia đố kị căn bản là không cảm thấy được.
- Tễ Vân, nơi này chính là Đông Hợp thôn sao?
Thiếu nữ váy xanh kia nhìn một vài ngôi nhà ngói, nhà gác đơn độc xa xa mất trật tự không hề có quy hoạch hỏi.
Thiếu nữ tóc ngắn được gọi là Tễ Vân cười khúc khích:
- Dĩ nhiên, tuyệt đối sẽ không có sai, ta đã tới một lần. Đi thôi, Mộ Uyển, ta dẫn ngươi đi tới trong nhà Ninh Tiểu Thành nhìn xem. Được rồi, đứng ở chỗ này cũng có thể thấy, ngươi nhìn thấy ngôi nhà ngói ở góc ngoài cùng phía đông chỗ kia chứ? Đó chính là nhà của Ninh Tiểu Thành.
Điền Mộ Uyển theo phương hướng của ngón tay Tễ Vân nhìn sang, thời điểm nàng nhìn thấy một ngôi nhà ngói thấp bé bằng đất, lập tức liền nhíu mày. Thôn này thoạt nhìn cũng không giàu có, thế nhưng phòng ở bằng đất cũng ít thấy, coi như là kém nhất cũng là phòng gạch ngói. Nàng cau mày không phải là bởi vì nhà của Ninh Tiểu Thành làm bằng đất, mà là bởi vì Ninh Tiểu Thành trong nhà nghèo như vậy, hắn xuất thủ lại quá khoa trương đi.
- Mộ Uyển, chúng ta đi qua xem một chút đi.
Tễ Vân thấy Điền Mộ Uyển cau mày, lập tức liền nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tạo Hóa Chi Môn
Paranormal- Đây là một thế giới bị tàn phá, đây là một xó xỉnh bị lãng quên... - Một ngày kia, thời điểm Ninh Thành vô ý, một ngày kia, hắn bị ép buộc đưa đến nơi này. Thế giới này bởi vì có Ninh Thành, sẽ ở trong mênh mông tinh không lưu danh, sẽ ở trong vô...