Hạnh phúc đơn giản chỉ thế thôi! (p1)

2.1K 109 5
                                    

Nhi cuối cùng cũng chịu bước ra khỏi phòng ngủ, mặt tươi rói tiến đến nhà vệ sinh.
.........
............

Nhi đi tìm tú khắp các ngõ ngách của ngôi nhà bé tẹo này nhưng vẫn không thấy tú, một chút lo sợ trong nhi bỗng xuất hiện.

May mắn thay:

Nhi:Anh Lâm anh thấy tú ở đâu không ạ?
Anh Lâm đang cầm cây dao và một cái bọc nhỏ màu đen, anh lâm trả lời nhi:

Anh Lâm:anh tú của em á hả?
(Ai chà hôm nay anh lâm chủ động kêu tú bằng anh ,chẳng lẽ tối đó anh lâm đã nghe thấy hết. oh nooooo)

Anh Lâm:''cười cười'' cũng may là có em , em đem ra cho tú giúp anh nha anh có chút việc cần đi .
Vừa nói anh lâm vừa đưa con dao và cái bọc nhỏ đó cho nhi.

Nhi:...Ơ... Nhưng em đâu biết ảnh ở đâu đâu mà đưa?

Anh Lâm: ừ hé ! anh quên nói.
Bây giờ em đi thẳng ra phía sau,đi theo lối mòn nhỏ em sẽ thấy khóm trúc tú đang ở đó.
Em đi nhanh đi, tú của em đang đợi đó.ahihi

Nhi đỏ mặt bởi câu chọc ghẹo của anh lâm, nhi chạy đi tìm tú.

Đi theo lối mòn đó! Nhi cảm thấy không khí ở đây thật sự rất thoải mái rất trong lành và yên tĩnh, không giống như sài gòn với khối bụi mù mịt .

Nhi đang tận hưởng sự thoải mái đó thì hình bóng quen thuộc đã hiện ra trước mắt,tim nhi lại phản chủ nó lại đập rộn ràng.
Tú đang để tay sau lưng mắt nhìn vào những cây trúc .

Sao anh ta lúc nào cũng đẹp như vậy nhở?
Nhi đang tự hỏi lòng.

Nhi: anh đang làm gì vậy?
Nghe thấy tiếng của nhi, tú có chút ngạc nhiên.Tú trả lời em nhưng không thèm nhìn lại.

Tú: sao cô lại ra đây?
Cách nói chuyện không giống như lúc sáng làm nhi có chút buồn.
(Tại hồi sáng người ta không biết em thức nên người ta đâu biết em nghe hết đâu)

Nhi: trông tui già lắm hả?

Sau câu hỏi của em Tú khá bất ngờ vội vàng quay lại lên tiếng:

Tú:không...Không....cô không có già đâu mà ,cô rất xinh rất dễ thương mà.

Nhìn điệu bộ lúng túng của Tú nhi muốn cười nhưng cố gắng kiềm nén.
Nhi : tui xinh thật à?

Tú:....ừ ...nên cô đừng nghĩ vậy nữa.

Nhi :anh nói dối.

Tú:''đơ mặt ra'' tui không có .

Nhi:nếu như tui không già thì anh đâu gọi tui là cô,gọi tiếng em đối với anh khó khăn đến vậy sao?nhi đưa mắt nhìn tú .

Tú thì vừa ngại vừa vui quay hướng khác nở nụ cười hạnh phúc.
Không ngờ em lại là người mở lời trước.Tú thầm nghĩ.

Tú : ừ ...thì...là em.

Nhi cười tươi đưa những thứ mà anh lâm nhờ ,đưa cho tú.

Nhi: anh lâm nhờ đưa cái này cho anh đó.

Tú: cảm ơn cô...

Nhi: vẫn kêu là cô hả? Nhi tức giận hét lên.
(Cô bé này, biết người ta thương ùi thì....hơizzz.)

(Fanfic Gilenchi) Đưa Em Đi TRỐNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ