Chương 2: Chạm Mặt

7.1K 239 8
                                    

.Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng.
Chương 2: Chạm Mặt
- Tôi chả biết ai là Hạo Thiên Vĩnh Kỳ và Thế Huy cả - nó cất giọng nói
- Còn chối hả nếu còn ve vãn họ thì cô  chuẩn bị vào nhà xác đi - Tuyết Anh nghiến rănh nói từng chữ.
- Đúng vậy. Khôn hồn thì biết điều 1 chút - Kỳ Thư và Trúc Linh cùng nói
Nó ngơ ngác k biết gì
- Đi thôi tụi bây - Khả Như lên tiếng, cả 4 bước đi Tuyết Anh không quên liếc nó bằng ánh mắt ma mị và kèm theo một nụ cười nham hiểm. Nó ngây người chả hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình. Nó bước vội vào lớp, ngồi trong lớp nó không ngừng suy nghĩ về cái tên mà nó lỡ đổ sữa lên áo và 4 cô tiểu thư ấy. Nó lẩm bẩm
- Chả hiểu chuyện gì sẽ xảy ra với mình nữa! Haizz! Rắc rối sẽ tới đây.
* reng...reng...reng...*
Tiếng chuông vào lớp cắt ngang dòng suy nghĩ của nó. Nó lấy sách vở ra chuẩn bị cho tiết học Văn. Tiết học Văn như liều thuốc ngủ khiến nó gục luôn xuống bàn. Đang đắm chìm trong giấc ngủ thì bị lay dậy vì cô dạy Văn đứng cạnh nó.
- Lưu Hạ Băng, Mới ngày đầu tiên mà em đã ngủ gật như thế này sao? - Cô giáo tức giận hỏi nó.
- Dạ thưa cô. Em xin lỗi - nó nói
- Rm ra ngoài hành lang đứng hối lỗi cho tôi. - Cô tức giận chỉ tay ra cửa.
- Thưa cô! Nhưng... - Nó bất bình nói
- Không nhưng nhị gì hết, ra đấy đứng cho tôi
Nó xách cặp bước ra ngoài mặc ũ rũ. Đứng tựa lưng vào tường nó lẩm bẩm.
- Ngủ một xíu mà làm như chuyện gì to tát lắm vậy .
Vừa lúc đó Hắn cùng hai người khác đi tới. Thấy nó đứng hắn hỏi:
- Tại sao không vào học mà đứng ngoài đây? - mặt vẫn lạnh tanh.
- Tôi ngủ gục, bị đuổi ra đây đứng. - nó chầm chậm đáp lại.
- Được rồi cô đi theo tôi. - Hắn dắt vào lớp.
Cả lớp xì xào bàn tán.
- Ủa, sao Hạo Thiên lại ở đây? -HS1
- Tại sao Hạ Băng lại ở cùng với 3 hot boy - HS2
- Gang tị thật, Hạ Băng được tiếp xúc với Hạo Thiên- HS3
- Cô ta không phải bình thường đâu - HS4
Bla...bla...
- Thưa cco, tại sao cô lại đuổi Hạ Băng ra khỏi lớp. Cô ấy chỉ là lần đầu mắc lỗi thôi mà. - Hắn vẫn lạnh tanh.
- Cô... cô... Tại... tại - Cô giáo dạy văn ấp úng
- Cô cũng hay ghê ha - Vĩnh Kỳ lên tiếng.
- Lần này cô thất nghiệp rồi đó - Thế Huy nói
- Nhưng mà...! - Cô giáo lên tiếng
- Không nhưng nhị gì hết. Bây giờ cô có thể về ngày mai sẽ có đơn thôi việc gửi cho cô. - Hắn lườm cô giáo.
- Tôi... tôi xin lỗi... cậu tha... cho tôi... đi - Cô giáo lắp bắp.
- Có gan làm thì có gan chịu đi - Vĩnh Kỳ lên tiếng
- Được rồi, bây giờ cô về đi. -Thế Huy nói.
Cô giáo xách cặp bước ra khỏi lớp, vẻ mặt ủ rũ.  Còn nó đứng ngơ ngác. Chả hiểu chuyện gì.
- Cô vào lớp đi, tôi lên phòng hiệu trưởng để báo thay giáo viên cho lớp cô. - hắn nói với nó vẽ mặt vẫn lạnh tanh.
Hắn cùng hai người khác bước ra, nó về chỗ ngồi, cả lớp tiếp tục bàn tán.
- Wow.  Hạ Băng là gì của Hạo Thiên mà anh ấy quan tâm thế - HS1
- Không ngờ chỉ vì Hạ Băng mà một giáo viên bị đuổi - HS2
- Hạo Thiên đuổi một giáo viên chỉ vì Hạ Băng bị phạt sao? - HS3
- Ước gì mình là Hạ Băng - HS4
- Cô ta có gì hay ho mà Hạo Thiên chú ý như vậy. - HS5
Bla...bla...
Trong lớp biết bao ánh mắt nhìn nó ghen tị có, ngưỡng mộ có.
Cùng lúc đó tại phòng hiệu trưởng.
- Thưa thầy em yêu cầu đuổi cô Mỹ Lệ giáo viên dạy Văn của lớp 10A3. - Hắn nói.
- Nhưng cô ấy đã làm gì sai? - thầy hiệu trưởng bối rối nói.
- Em thấy ngứa mắt khi đuổi thôi - hắn cất giọng nhìn thầy hiệu trưởng.
- Nhưng... nhưng... - Thầy HT lúng túng.
- Hay là thầy muốn tập đoàn Hạo Gia rút vốn đầu tư vào ngôi trường này ra - Hắn lườm thầy nói từng chữ.
- Rồi. Ok Em, thầy sẽ đuổi việc cô ấy - thầy hiệu trưởng sợ sệt.
- Vậy thầy cho người xuống 10A3 dạy thay cô ấy đi em đuổi cô ấy về luôn rồi - Vỹ Kiệt nói.
- Ừm, thầy sẽ báo cho thầy Đạt xuống dạy thay - thầy HT nhìn hắn nói.
- Dạ ok thầy,  vậy tụi em về lớp - cả 3 đứng dậy về lớp.
5 phút sau thầy Đạt đã bước vào lớp 10A3 dạy thay. Thầy giáo giảng cũng dễ hiểu nên nó cũng không còn buồn ngủ nữa.
*reng...reng...reng*
Chuông báo hiệu ra về, nhưng lớp nó chưa về việc học trễ. Cả trường đã về hết thì lớp nó mới về được. Nó lê từng bước chân chậm chạp ra cổng trường. Nó móc điện thoại ra gọi bác Hùng, bác ấy bảo sẽ đến trễ vì đang kẹt xe. Nó đứng đợi bác Hùng lúc này cả trường đã về gần hết. Bỗng từ đâu có một giọng nói cất lên:
- Cô hay lắm, mới ngày đầu tiên đi học mà đã được chú ý như vậy. - Tuyết Anh nhìn nó bằng một ánh mắt đầy ma mị.
- Cô... cô muốn gì? Nó cất giọng hỏi.
- Tôi đã nói rồi. Cô đừng có ve vãn đến 3 anh chàng hotboy mà cô đâu có nghe - Tuyết Anh nhếch mép cười, tiến lại gần nó với ánh mắt sắc như dao
*Bốp*
→→→→THE END←←←←
Cap: mọi người cho mị xin ý kiến. Ai hóng chap sau không?

Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng (FULL)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ