CHƯƠNG 13: NAM THẦN CỐ MINH SINH
"Là cậu ta!", Mục Y kinh ngạc thốt lên.
Kỷ Lang quay đầu nhìn về phía cô ta: "Cô biết cậu ta?"
Mục Y gật đầu: "Vâng thưa sếp, cậu ta tên Cố Minh Sinh, nhỏ hơn em một năm, được xem là nam thần của trường đại học Y". Mục Y liếc anh ta một cái chuẩn bị tiến đến cậu nam sinh kia, hạ giọng: "Khi em vẫn còn chưa tốt nghiệp, em thầm nghĩ, học ở đại học Y đã ba năm vẫn chưa được diện kiến nam thần, bây giờ ra trường đi thực tập rồi, vậy mà lại được nhìn thấy cậu ta."
Kỷ Lang nghe những lời Mục Y vừa nói, liếc sang cậu sinh viên có chút ngạc nhiên. Nhưng anh cảm giác cậu ta không hề nhìn mình hay Mục Y, mà lại đi thẳng đến hướng của Tô Niệm Đường. Bởi vì Tô Niệm Đường đang đứng trên bậc thang, do vậy hai người bọn họ có chiều cao tương đương nhau.
Tô Niệm Đường khẽ cau mày: "Sao cậu tìm được đến đây rồi?"
Cố Minh Sinh lui về sau một bước, vừa vặn tựa người trên tay vịn cầu thang. Hơi nhíu mày, cậu ta nhàn nhạt mở miệng: "Có người nói cô đi về hướng này, nên tôi theo đến đây thôi!". Nói đến đây cậu ta khẽ nhếch môi, giống như đang mỉm cười nhưng phảng phất chút gì đó đang trêu ghẹo Tô Niệm Đường: "Cô à, có phải cô quên mất chuyện gì không?". Mặc dù là câu hỏi nhưng ngữ khí lại cực kỳ khẳng định.
Tô Niệm Đường ngừng một lát, trong lúc ấy cô liếc mắt nhìn về phía Kỷ Lang, chỉ thấy anh đứng thờ ơ ở đó, trong lòng dâng lên cảm giác mất mát: "Được rồi! Tôi biết!"
Cố Minh Sinh cau mày, nói một câu mang nhiều hàm ý: "Cô giáo đúng là cô giáo, tôi còn chưa nói tiếng nào, đã có thể dễ dàng đoán ra được tôi đang suy nghĩ gì." Âm thanh vang lên sung sướng nhưng xen lẫn trong đó có thể phát hiện hình như có chút mất mát.
Những câu này mang đầy hàm ý ám muội, giống như cậu ta và Tô Niệm Đường có mối quan hệ mờ ám nào đó. Kỷ Lang bất giác cảm thấy khó chịu, nhưng hiểu được đây chẳng phải là chuyện của anh, chỉ còn cách duy nhất đó chính là đứng sang một bên mà thôi.
Tô Niệm Đường: "Anh Kỷ Lang, em có chút việc, không tiễn hai người nữa!"
Kỷ Lang im lặng vài giây, sau đó mỉm cười gật đầu: "Được! Nhớ về nhà sớm!", lần này anh phải cố giằng lòng không đưa tay ra vò vò đầu cô.
Tô Niệm Đường gật đầu: "Vâng!"
"Sếp! Thật không ngờ em của sếp là giảng viên của Đại học Y đó!", Mục Y xoa xoa cằm nói, "Khi em còn học ở trường, đã nghe tiếng tăm của Cố Minh Sinh. Cậu ta là con người khá tùy ý, chẳng bao giờ chịu ràng buộc. Vậy mà không ngờ bây giờ lại rất kính trọng em của sếp như vậy. Mở miệng một câu thưa cô, hai câu cũng thưa cô!", lúc nói chuyện Mục Y cũng liếc mắt quan sát vẻ mặt của Kỷ Lang.
Thế nhưng từ lúc ra về đến giờ, vẻ mặt của anh vẫn không hề thay đổi, cũng chẳng biết đang suy nghĩ gì.
"Sếp! Anh đoán xem quan hệ của bọn họ không bình thường có phải không?". Một người là một giảng viên trẻ tuổi, một người là nam thần, tuổi tác hai người lại không chênh lệch lớn lắm.
BẠN ĐANG ĐỌC
Đẳng Cấp Tư Duy (hoàn)
Ngẫu nhiên[ĐẲNG CẤP TƯ DUY] Tác giả: Lưu Ly Vận Kiều Editor: Queenie_Sk Post: NMaiTho Hoàn: 77Chương + PN Thể loại: Trinh thám, tâm lý tội phạm, nam chính mạnh mẽ, nữ chính thuộc dạng "giả điên khiêng đồ Mỹ" *VĂN ÁN* Là chuyên gia tâm...