Chương 41

789 84 28
                                    

Mải nghĩ về những chuyện xảy ra trong mấy ngày hôm nay, Jackson vô tình đánh rơi mất hình tượng của mình, hắn cũng không quan tâm chuyện này nữa, chỉ là muốn Mark có thể quay lại là cậu của trước đây, hoặc gần giống vậy cũng được.

Trời sắp tối, hắn tan tầm quay về nhà, đèn vàng trong phòng khách mở sáng rực, chiếc TV lớn đặt ở giữa phòng đang trình chiếu một bài hát ở kênh MTV hoa ngữ mà gần đây cậu có vẻ rất thích.

Hắn cúi người thay dép lê đi trong nhà, tai vô tình nghe thấy tiếng Mark nho nhỏ ngâm nga theo lời bài hát

"...Trời trở lạnh rồi, không biết em có mặc thêm áo khoác không ?

Ngôi sao rơi xuống, mang theo nỗi nhớ của em trải thành dòng sông

Pháo hoa, bong nước...

Có được hay mất đi đều không phải do em quyết định

Đôi tay run rẩy liều mạng nắm chặt nhưng tốn công vô ích.

Ngọn đèn của cuộc sống, tối hay sáng không thể lựa chọn

Nhìn anh bị tổn thương nhưng không thể vì anh làm gì cả

Em hận mình

Lẩn trốn trong màn đêm cố tìm ánh sáng của lối thoát

Cuộc sống ly biệt không thể lường trước được

Mỗi một nỗi đau của năm tháng

Nước mắt tự hỏi tự đáp

Trước mắt là con đường gập ghềnh của một ngày dài vô tận..."

Nghe xong một đoạn, phần nhạc đệm ngân vang, hắn đưa mắt nhìn người mà vì hắn phải chịu biết bao nhiêu tổn thương, từng đoạn ký ức ùa về những phân cảnh lướt qua tầm mắt lam cho sóng mũi hắn cay xè.

Vừa muốn tiến tới ôm lấy cậu vào lòng nhưng bất chợt tiếng hát đó lại vang lên một lần nữa, hắn chìm vào đó tiếp tục chìm đắm trong giọng hát của người kia

"...Gương mặt lạnh lùng

Đã chứng minh được sự kiên cường của bản thân

Khi em cô đơn

Tự an ủi rằng thế giới có lẽ sẽ không bỏ rơi mình

Quá nhiều... Quá nhiều, sự tiếc nuối và hối hận

Luôn suất hiện sau sự mất mát

Vì sao yêu thương càng sâu đậm càng trở nên yếu đuối ...

Cuộc sống đầy rẫy li biệt

Anh đã dùng thời gian để nói với em

Thời khắc mà em lạc lối

Có anh yêu em, đêm tối mãi biến thành ngày nắng vĩnh cửu.

Thứ lỗi cho em, bên cạnh em

Khi em lạc trong sa mạc, khát vọng tìm thấy ốc đảo

Sẽ tốt thôi, sẽ qua thôi

Nhìn em ho... Dùng sức ho ra hết nỗi đau lòng.

[Fanfiction/Edit][Markson] EM ĐÃ QUÊN KHÔNG NÓINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ