Chương 2: Ba tôi muốn kết hôn

7 1 0
                                    

  "Tiểu Hải, bữa tiệc đính hôn đã chuẩn bị rồi, ngày mai khi nào thì chúng ta đi?"

"Tôi có nói là sẽ đi hay sao?"

Tôn cảnh vệ khóe miệng đóng chặt chỉ dám mở ra một khe nhỏ, mũi hít một hơi sâu, tên nhóc này thật khó đối phó, từ nhỏ đến lớn tính tình cố chấp, mềm hay cứng đều không chịu.

"Thiếu tướng nói, đây là mệnh lệnh, không được phản kháng."

Cố Hải đứng lên, dáng người rắn rỏi cao ngất hùng hổ khí phách con nhà lính, cậu ta đi một vòng xung quanh phòng, mặc dù dáng vẻ có vẻ rất thoải mái, nhưng lại lộ ra khí phách đàn ông.

"Vậy để ông ta đến trói tôi áp giải đi vậy."

Hời hợt nói một câu, làm cho khóe mắt Tôn cảnh vệ nhăn lại, đến khổ sở.

"Cậu hà tất gì phải làm vậy? Phu nhân cũng đã ra đi thời gian lâu như vậy rồi, Thiếu tướng vừa mới chừng bốn mươi tuổi, cũng không thể để cho ông ấy trẻ như vậy liền sống một mình chứ hả?"

Tôn cảnh vệ nói đâm đúng chỗ đau của Cố Hải.

"Chuyện của mẹ tôi, tôi hận ông ta cả đời."

Tôn cảnh vệ không ngừng bận rộn mà chạy đến bên cạnh Cố Hải, nhỏ giọng nói," Tiểu Hải, lời này không thể nói lung tung, nếu để cho Thiếu tướng nghe thấy được, ông ấy nhất định lột da cậu ra. Chuyện của mẹ cậu đơn thuần chỉ là việc ngoài ý muốn, pháp y đã giám định qua, sao cậu lại có thể nghi ngờ ba cậu được hả?,......."

"Được rồi, đừng nói nữa, trong lòng tôi đều biết."

Tôn cảnh vệ lui về phía sau một bước dài, chào theo nghi thức quân đội.

"Ngày mai tôi đến đón cậu."

Cố Hải ở câu lạc bộ đấu kiếm chơi một chút, tháo mũ bảo hộ mặt xuống, bị một đôi bàn tay mềm mại che mắt.

"Đừng nghịch."

Kim Lộ Lộ thả tay ra, híp mắt nhìn Cố Hải, Cố Hải đưa tay vỗ vỗ lên mặt Kim Lộ Lộ mấy cái, chọc cho Kim Lộ Lộ bất ngờ cười thành tiếng.

Kim Lộ Lộ chính là bạn gái bạn gái lúc Cố Hải thực hiện nghĩa vụ quân sự, cao một mét bảy hai, nặng hơn bốn mươi kg, cô ta đẹp à, không hề, ngực không có, nếu nói là sân bay thì hơi quá, mà nói là lưng ngực bằng phẳng thì lại có chút khen ngợi cô ta, có thể nói một cách chính xác thì lưng và ngực dán vào nhau, thực sự một chút nhấp nhô cũng không có. Nếu ai cho rằng cô ta là người da màu, cũng không phải vậy đâu, nhưng da cô ấy quả thực rất đen, mắt một mí, mũi thẳng không đường cong, môi lại không hề vểnh kiêu ngạo, nếu bạn mà đứng bên kia đường còn cô ta đứng bên đây đường mà bạn có thể nhận ra cô ta là con gái thì... ừm quả thực thị lực của bạn thực sự 'SIÊU' tinh.

Nhưng cô không phải loại mấy cô gái rẻ tiền, cô ta chưa bao giờ cần phải làm đẹp hay biến mình thành người khác như đi phẫu thuật hay trang điểm, để cho vừa ý mọi người, nhưng Cố thiếu gia lại rất hợp cô, hơn nữa họ đã yêu nhau được hơn ba năm rồi.

"Tại sao anh lại phơi nắng thế này?"

Cố Hải mỉm cười, ánh mặt trời ngoài cửa sổ đều bị mặt của anh ta hút hết.

"Mấy ngày nay hay đi bơi."

Kim Lộ Lộ đi theo Cố Hải đến khu nghỉ ngơi, rút ra hai hai tờ khăn giấy lau mồ hôi cho anh, mỗi lần tới gần Cố Hải, đều có thể ngửi thấy một mùi thuốc lá xen lẫn mùi mồ hôi đặc biệt. Nhắm mắt lại, có thể tưởng tượng người đàn ông trước mặt cỡ cũng phải ba mươi tuổi, nhưng mà ̣ mở mắt ra, lại nhìn thấy mặt ông cụ non.

"Bé ngốc, nhìn cái gì hả?"

Cố Hải vươn cánh tay đem Kim Lộ Lộ ôm vào trong lòng, nhẹ nhàng khẽ thở dài một hơi,"Ba tôi muốn kết hôn, ngày mai sẽ cử hành nghi lễ kết hôn."

"Nhanh như vậy?"

Đầu Kim Lộ Lộ nâng lên, ánh mắt lấp lánh có thần nhìn chằm chằm Cố Hải,"Vậy còn anh? Anh có tham gia hôn lễ của ba anh không?"

"Em nói tôi có nên đi hay không?"

"Đi, Tại sao lại không đi? Anh phải để cho cô ta biết rằng, ở đây ai là chủ nhà, cô ta đừng có mà muốn gì làm đấy!."

Cố Hải đem điều trong lòng không biết nói thế nào giấu rất sâu,"Tôi thật sự không thích nhìn thấy hai người bọn họ, em hiểu không? Trước khi mẹ tôi gặp chuyện không may, hai người bọn họ đã quen biết nhau. Thân phận ba tôi như vậy, tuyệt đối không thể kết hôn lần hai, cho nên, khỏi cần tôi nói em cũng có thể hiểu."

"Có lẽ anh nghĩ mọi chuyện quá phúc tạp rồi."

Cố Hải ừng ực uống hai hớp nước, yết hầu giật giật, Kim Lộ Lộ cười ha hả nhéo một cái, Cố Hải suýt nữa thì sặc.

"Tôi hỏi em, nếu như ngày mai tôi đưa một đám phóng viên đến hôn lễ để đưa tin, liệu có làm cho ảnh hưởng xấu đến ông ấy không?"

Kim Lộ Lộ bất ngờ,"Anh muốn phá rối?"

"Tôi muốn trả thù ông ta từ lâu rồi."

"Em nghĩ, mời phóng viên không ổn đâu, cho dù bọn họ đến thu thập tin tức, đài truyền hình không cho phát sóng thì cũng toi công."

"Em hiểu sai rồi, mục đích của tôi không phải muốn bọn họ đưa tin, mà là để bọn họ mang camera đến chỗ đó gây rối, không ai được vui vẻ thoải mái hết."

"A-----------" âm cuối Kim Lộ Lộ kéo rất dài, " Em hiểu rồi, không quan trọng đưa tin hay không, mà việc quan trọng là .......làm cho tình hình lúc đó thật loạn, tất cả mọi người đều sẽ phải sợ đúng không?"

"Em rất thông minh."

Trong tròng mắt đen của Cố Hải lộ ra ánh sáng khác thường.

.............  

Thượng Ẩn - P1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ