[DoYeun] Tình cờ (1)

1.1K 85 6
                                    

Kim Doyeon một mình bước đi dưới ánh chiều hoàng hôn trên con đường quen thuộc.

Đã ba năm trôi qua nhưng cảnh vật nơi đây vẫn như thế. Vẫn là bầu trời đó, vẫn là hàng cây đó, vẫn là quán xá đó. Duy chỉ có một điều: Người con gái của xưa kia đã không còn bên cô nữa.

Doyeon và Sunmi là thanh mai trúc mã, cùng chào đời vào một ngày, cùng lớn lên bên nhau.

Giữa hai người ban đầu vốn dĩ là tình bạn đơn thuần trong sáng rồi đến một chiều trở gió, Sunmi bẽn lẽn nép vào lòng cô thì thầm tiếng yêu. Khoảnh khắc đó với Doyeon là mãi mãi, cũng giống như hình bóng Sunmi trong lòng cô.

- Cậu khỏe chứ đồ ngốc? Ba năm rồi đấy!

Doyeon cúi xuống đặt bó hoa ly trắng muốt bên cạnh một cột phân cách ven đường.

" - Doyeon đứng yên đó. Đừng để bị ướt! Mình sẽ sang ngay.

- Sunmi cậu không biết sang đường mà!

- Nếu qua đây cậu sẽ bị ướt, cậu đang...

- Sunmi! Sunmi! Cẩn thận!

- Sunmi tỉnh lại đi!

- Sunmi nhìn mình này!

- Sunmi..."

Doyeon nhẹ nhàng lau giọt nước mắt đã lăn dài trên gương mặt từ bao giờ. Sunmi ngốc nghếch đó chỉ vì để tránh cho cô bị ướt mà vĩnh viễn nằm xuống. Cô nợ Sunmi nhiều quá vì vậy cô phải tiếp tục mạnh mẽ sống để hoàn thành giấc mơ còn dang dở của người con gái đó.

" - Sau này tốt nghiệp, cậu muốn làm gì, Sunmi?

- Mình á? Mình thật sự muốn trở thành người mẫu.

- Cậu lùn một mẩu vậy làm sao được?

- Yah! Còn cậu, chân dài như vậy sao không làm người mẫu đi!..."

Mọi kí ức vẫn vẹn nguyên ở đó. Kim Doyeon chưa thể quên đi được. Sẽ như thế nào nếu rốt cuộc đến cuối cùng cô vẫn chỉ có thể yêu Sunmi thôi?

"Sunmi à, cậu có muốn mình ở vậy cả đời không?"

"Tách!"

Ánh đèn flash và tiếng máy chụp ở đâu vang lên làm Doyeon giật mình. Cô gái tóc vàng ôm chiếc máy ảnh Nikon bối rối nhìn Doyeon không thốt lên lời khi biết mình bị bắt gặp làm chuyện xấu.

Doyeon làm mặt nghiêm trọng, tiến lại gần cô gái.

- Cô chụp trộm tôi đấy à?

- Ah! Tôi xin lỗi... Chỉ tại đẹp... đẹp quá...

- Cô nói cái gì đẹp cơ?

- Cô... cô đẹp quá... Tôi xin lỗi!!!

"Chạy nhanh thật!" - Doyeon nhìn theo cô gái kia thầm nghĩ.

Mà đúng là như vậy, chỉ sau khi nói ra câu xin lỗi đúng ba nốt nhạc thì cô gái kia đã mất hút ngay trước mặt cô rồi. Không lẽ trông mặt cô giống sắp ăn tươi nuốt sống cô ấy lắm sao?

Doyeon tự nhiên bật cười thích thú rồi chợt nhớ ra đang đứng ngoài đường liền vội cúi gằm mặt xuống húng hắng ho lấy lại vẻ ngầu thường thấy của mình.

[Fanfic] [I.O.I] [PD101] Những Câu Chuyện NhỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ