Chương 1: Tử vong, sống lại

166 9 1
                                    

"Phong ngươi thật sự tuyệt tình như thế sao?" Ta rưng rưng nhìn trước mắt nam nhân ta yêu 3 năm, lại vì một cái nữ nhân mới vừa quen hai tháng mà tìm người cường bạo ta điều này làm cho ta làm sao tin tưởng.

"Nguyệt Mị Nhi ngươi khi đó tìm người cường bạo Tình Nhi có hay không tuyệt tình sao? Lúc đó ngươi nên nghĩ đến mình sẽ có một ngày như thế." Nam tử có khuôn mặt anh tuấn giờ khắc này che kín sương lạnh, lạnh lùng nhìn Nguyệt Mị Nhi.

"Ta nói rồi, không phải ta, tại sao ngươi lại không tin, ta yêu ngươi như vậy làm sao có khả năng tìm người cường bạo người ngươi yêu chứ, cầu ngươi tin tưởng ta." Ta lệ rơi xuống.

"Không phải ngươi, vậy là ai? Những người cường bạo Tình Nhi kia chính mồm nói, còn có thể nói xấu ngươi hay sao? Ngày hôm nay ta sẽ không bỏ qua cho ngươi." Nam nhân vung tay lên, phía sau ba tên nam tử hướng về phía Nguyệt Mị Nhi đi đến.

"Không được tới gần ta." Ta thối lui về phía sau lại phát hiện phía sau là đoạn vực sâu không thấy đáy trong mắt loé ra tuyệt vọng: "Phong, ta hỏi lại ngươi một lần nữa ngươi thật muốn tuyệt tình như thế?"

"Đúng vậy." Thượng Cung Phong lạnh lùng gật đầu không có phát hiện Nguyệt Mị Nhi trong mắt tuyệt vọng.

"Ha ha ha... !" Ta cười ra tiếng tuyệt vọng nhìn hắn: "Thượng Cung Phong, ngươi thật vô tinh, ta Nguyệt Mị Nhi cuối cùng cũng coi như rõ ràng kiếp này yêu sai người rồi, nếu như kiếp sau có cùng ngươi gặp gỡ tuyệt đối sẽ không lại tái phạm sai lầm ở kiếp này." Ta lạnh lùng nhìn hắn một lần cuối cùng không lưu luyến nhảy xuống đoạn vực.

"Không." Thượng Cung Phong hướng về phía đoạn vực muốn tóm lấy Nguyệt Mị Nhi nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng rơi xuống đáy vực, hắn không phải thật sự muốn tìm người cường bạo nàng chỉ muốn nàng nhận sai hắn liền tha thứ nàng.

... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... . . .

"Ân!" Ta mở hai mắt ra nhìn xung quanh ngoại trừ có ánh sáng từ bên ngoài cái gì cũng đều không có:

"Ta đã chết rồi sao? Tại sao lại không thấy Hắc Bạch Vô Thường đây?"

"Cô chết rồi." Đột nhiên một thanh âm truyền đến dọa ta giật mình.

"Ngươi là ai? Đừng có đột nhiên lên tiếng như vậy thật đáng sợ có được hay không." Ta xoay người nhìn lão giả đột nhiên xuất hiện không thích vỗ ngực một cái, chính xác người đáng sợ sẽ hù chết người tuy rằng hiện tại nàng đã chết rồi tuy nhiên không mang theo như thế doạ quỷ.

"Nha đầu ta không doạ cô, cô không phải cũng đã chết rồi sao."Lão giả trợn trắng ta một chút "Ta là Thái Bạch Kim Tinh hạ xuống có việc nói cho ngươi."

"Chuẩn không phải là chuyện tốt." Ta trên dưới đánh giá xong Thái Bạch Kim Tinh đưa ra kết luận.

"Chuyện tốt, chuyện tốt, tuyệt đối là chuyện tốt." Thái Bạch Kim Tinh cười nói.

"Hừ! Xem ngươi cười chính là cười gian, chuẩn không phải chuyện tốt, ta không nghe." Ta nghiêng đầu đi không để ý tới hắn.

[Edit] Phúc tinh giá lâm hoa đào từng đóa từng đóa nởNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ