Chương 10

10.1K 435 5
                                    


Đã biết nhóm Hàm hải buôn lậu muối , Quý Tiểu Thiên hỏi rõ tướng mạo người nọ , mang người trong nha môn , vọt tới nhà người kia , không nói hai lời đem trong nhà người kia xốc lên , ở dưới gầm giường phát hiện , trong lòng đất cất giấu rất nhiều muối lậu cùng bạc , Quý Tiểu Thiên sai người đem muối lậu cùng bạc đoạt lại , hướng về phía người kia nói .

" Thương huyện bán cái gì cũng được , hết lần này tới lần khác buôn muối lậu , Thấy ngươi như vậy , thật không nhìn ra một người đại phú a " .

Án vừa xong , Quý Tiểu Thiên coi như lập công lớn , vốn có thể thăng chức làm Kim y bộ đầu , chỉ bất quá như vậy phải đi lên kinh nhậm chức , Quý Tiểu Thiên sợ mình suốt ngày ở bên cạnh những hỏa nhãn , sớm muộn sẽ bị biết được thân phận , an phận ở Thương huyện là tốt , chỉ lấy năm mươi lượng bạc .

Quý Tiểu Thiên mang năm mươi lượng bạc đi Qúy phủ cầu hôn . Thứ nhất không người làm mai , thứ hai không sính lễ , nhưng không đi tay không , Quý Lão Gia Quý Phu Nhân ngồi , Quý Nhuận Sân đứng ở bên cạnh , ba người cũng không giận nàng .

" Đây là sính lễ của ta , hôm nay mới vừa nhận thưởng . Mọi người cũng biết ta nghèo , muốn ta cầm sính lễ , không phải đi cướp chính là đi trộm. Năm mươi lượng tuy không nhiều , nhưng là tất cả của ta " Quý Tiểu Thiên không dám ngồi xuống , đứng , đem bạc đặt lên bàn .

" Ngươi làm sao không đem tất cả của ngươi lấy ra " Quý Nhuận Sân hỏi.

" Vậy thì không được , nếu là đều cho các ngươi , Như Nhi đi theo ta , ăn cái gì dùng cái gì , lại không nói thành hôn còn phải tốn không ít bạc đâu ! " Quý Tiểu Thiên đáp

" Nghe nói ngươi lần này lập công , vốn là có thể đi lên kinh nhậm chức , làm Kim y bộ đầu , bổng lộc có thể so với bây giờ nhiều hơn " Quý Lão Gia uống trà trò chuyện giết thì giờ .

" Người tự biết mình , thông minh vặt ta có , trí tuệ không quan hệ cùng ta , chuyện lần này ta ngẫu nhiên gặp thôi , cũng không phải bởi vì ta có bản lãnh , có người nguyện làm đuôi phượng , ta càng thích làm cái đầu gà . Thương huyện có cái gì không tốt . Lần này ngẫu nhiên lập công , cũng không sợ ngày sau bọn họ vô duyên vô cớ từ ta " Quý Tiểu Thiên đơn giản người , trừ mình là một cô gái chưa từng đối người ngoài nói qua , những chuyện khác , trong lòng nghĩ cái gì nói cái đó .

" Vậy ngươi vì sao không đợi có bản lãnh , tới cầu hôn ? " Quý Phu Nhân cũng không nhịn được hỏi.

" Ta trước hứa Như Nhi , trở lại liền tới cầu hôn . Vả lại , bản lãnh nào dễ dàng có như vậy , Thương huyện nhiều người như vậy , cũng không thấy người có bản lãnh. Phải đợi ta giống như Quý Lão Gia có bản lãnh như vậy , đại khái ta không cần tới cầu hôn . Bất quá mọi ngươi yên tâm , ta không bỏ được Như Nhi đi theo ta chịu khổ , nhà không người khác , cố gắng làm , mọi việc không thiếu nàng " .

Quý Tiểu Thiên tự nhiên không dám nói mình có bản lãnh , cái này làm Quý Lão Gia Quý Phu Nhân rất là hài lòng , hôm nay người tuổi trẻ , không ổn định , Tiểu Thiên ngược lại là ổn thỏa.

" Vậy ngươi vừa không có tiền lại không bản lãnh , ta dựa vào cái gì muốn Như Nhi gả cho ngươi?" Quý Nhuận Sân tiếp tục truy hỏi , ngược lại không phải đối với Quý Tiểu Thiên bất mãn , so sánh những công tử ca kia mà nói nàng coi như tốt , những công tử  kia sức lực thổi phồng gia thế của mình có bản lãnh , nhưng không thấy được đối với Như Nhi thật lòng.

[BH][Edit-Hoàn] Thiên Sân Một Đôi - Cật Liễu Mộc Ngư Đích MiêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ