Chương 2: Mười ngày làm phi
Edit: Rika Nguyen
Sau một lát, cửa đột nhiên bị đẩy ra, hai người tiến vào, 1 nam 1 nữ, một nha đầu sắc mặt kích động tiến vào, nhìn căn phòng lộn xộn,thất thanh kinh hô,” Công chúa, ngươi làm sao vậy?”
Cửu Nguyệt thật không ngờ, khi tiến vào phòng lại thấy một hình ảnh như vậy, nàng mới ra ngoài một hồi, muốn đi cầu quản gia giúp công chúa tìm đại phu . Nhưng, nàng vừa đi, trong phòng giống như đã trải qua một hồi ác chiến .
Đây, là chuyện gì đã xảy ra?
Mà Tần Hải cũng sửng sốt, hắn nghĩ đến khả năng phải nhìn thấy là Phong Nhược Ngôn nằm ở trên giường chỉ còn một hơi thở, dù sao một thiếu nữ nhận 50 đại bản cũng không thể sống nổi . Nhưng sự thật hắn thấy không phải như thế. Hắn nhìn thần sắc bình tĩnh của nữ tử trước mặt. Ánh mắt sắc bén đang nhìn bọn họ.
Tần Hải cả kinh, bất quá lập tức liền hiện lên thần sắc khinh thường. Thầm nghĩ: “Hừ, bất quá là một công chúa thất sủng qua đời mà thôi” . Nhưng là quản gia của Thụy vương phủ , trừ bỏ hộ vệ Lăng Phong bên người vương gia, tại vương phủ hắn là thứ hai .
Trên mặt liền thể hiện sự vênh váo cùng tự đắc, đứng lên kỳ quái nói: “Quỳnh Hoa công chúa, ngươi tỉnh là tốt rồi, bệnh phải chết, không sống nỗi thì đỡ phải làm cho vương phủ dính xui.”
Lam Thiến Huyên nghe xong, nhướng mày.
Cửu Nguyệt nguyên bản còn có chút lo lắng, nháy mắt sắc mặt trắng bệch, lập tức đi tới che chở cho Phong Nhược Ngôn, nghiêm mặt nói: “Tần quản gia, ngươi như thế nào có thể nói công chúa như vậy, công chúa tốt xấu cũng sẽ làm vương phi của các ngươi, ngươi vẫn là nhanh tìm đại phu lại đây, bằng không công chúa xảy ra chuyện gì không hay, ta sẽ không tha cho các ngươi.”
Nghe thế, sắc mặt quản gia hiện lên sự tức giận, đôi mắt âm trầm, hung ác, nham hiểm nhìn chằm chằm Cửu Nguyệt, cười lạnh nói:
“Không tha cho ta, hắc hắc, ta thật muốn biết ngươi sẽ làm như thế nào a?. Bất quá ta không sợ nói cho các ngươi biết, cho dù ta đùa chết chủ tớ ngươi, hai người cũng có thể trở về.”
Tần Hải không thèm nhìn đến Cửu Nguyệt, nhất thời đắc ý, hắc hắc cười không ngừng: “Hừ, một đôi vong quốc nô các ngươi, vương gia với ngươi chưa bái đường liền hưu ngươi , còn nơi nơi câu dẫn người, trời sinh tiện nhân bại hoại, ngươi mà cũng xứng đáng làm vương phi của chúng ta ư? Hừ, ngươi cấp cho ta bán đi kỹ viện cũng không thèm”
Nói xong, khóe mắt đảo qua mặt Phong Nhược Ngôn, trong mắt không chút nào che dấu sự chán ghét.
Lam Thiến Huyên nghe hắn nói nhưng mặt không chút thay đổi .
Nàng là công chúa?
Này công chúa làm cũng thật đủ uất ức .
Sắc mặt Cửu Nguyệt đỏ lên, nổi giận nói: “Ngươi nói bậy, công chúa chúng ta đến đây hòa thân, hoàng thượng tự mình chỉ hôn , làm sao có thể bị hưu, con người ác độc này, ngươi nói hươu nói vượn.”