1 ~ 10

5.5K 128 78
                                    

Đệ nhất chương

Vận Thành (theo QT thì đây là 1 địa danh ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc), một nơi không xa kinh thành , chỉ cần cưỡi khoái mã là có thể trong hai ngày qua lại với kinh thành, cảnh sắc tú lệ, có vài phần sắc khí của vùng Giang Nam. Ban đêm ở Vận Thành yên tĩnh này chỉ có một nơi náo nhiệt. Nguyên nhân nơi này là Bách Hoa Lâu, là một tòa thanh lâu, ban ngày thanh tĩnh, còn ban đêm thì lại huyên náo.

Bách Hoa Lâu này là đệ nhất thanh lâu ở thành này, tên gọi có phần thô tục, nhưng lại là danh phù kỳ thực (danh xứng với thực), nữ tử ở thanh lâu này, cộng với các thị nữ hầu hạ nữa, không nhiều không ít, vừa đúng một trăm, mỗi người lấy hoa gọi tên, tên gọi Bách Hoa cũng vì vậy mà có. Mà đầu bài của Bách Hoa Lâu tất nhiên phải là vua của các loài hoa – Mẫu Đơn.

Biết bao nam nhân vung ngàn lượng vàng chỉ vì cầu được gặp mặt Mẫu Đơn một lần, có thể biết nàng Mẫu Đơn quốc sắc thiên hương, tươi đẹp hơm hoa thơm cỏ lạ như thế nào.

Mà hiện tại nàng Mẫu Đơn làm cho biết bao nam tử si mê lại tựa vào trước ngực một người nam nhân, hai mắt phủ kín sương mù, mắt mang mị ý, thở gấp liên tục, tóc đen xõa ra, cánh tay thon mềm cầm một chén rượu hướng miệng nam tử bên người.

"Mẫu Đơn, ta không phải muốn cái phương pháp uy này." Ái muội ở bên tai Mẫu Đơn tai nói xong, ác ý thở ra một hơi nóng rực trong tai nàg, ly khai ra trước liếm vành tai, làm cho thân thể Mẫu Đơn không khỏi run rẩy một chút.

"Phượng công tử, ngươi thật là xấu." Mẫu Đơn đối nam nhân làm nũng, nam nhân này chính là muốn mình dùng miệng uy hắn.

"Ngươi không phải thích ta xấu xa như vầy sao?" Phượng công tử đối Mẫu Đơn nói, tay còn lại trượt trên người nàng .

"Phượng công tử. . . . . ." Mẫu Đơn ngữ khí không ổn, cánh tay trên thân thể nàng như phát hỏa, lửa trong lòng cũng dần nhen nhóm. Mẫu Đơn hai má phiếm hồng, bị nam nhân ôm lên giường, giường mạn buông, dưới ánh nến, căn phòng phát ra tiếng rên rỉ.

Mây mưa qua đi, Mẫu Đơn si mê nhìn nam nhân, người nam nhân này xuất hiện nửa tháng trước, trước khi nam nhân này xuất hiện, nàng vẫn đều giữ mình trong sạch, cho rằng nam nhân trong thiên hạ không một người nào xứng đôi với nàng, cho dù lưu lạc thanh lâu, nàng vẫn kiêu ngạo như cũ. Nhưng mà sự xuất hiện của nam nhân này làm cho suy nghĩ của nàng hoàn toàn bị đánh vỡ.

Nàng vĩnh viễn đều nhớ rõ ngày đó này nam nhân ra một vạn lượng bạc để thấy nàng, nàng vốn tưởng rằng lại là một lão già bụng bự có tiền hoặc là một kẻ quần áo lụa là công tử không học vấn không nghề nghiệp, nhưng mà vào thời điểm hắn bước vào, nàng nhìn đến ngây ngốc.

Mày kiếm mắt phượng, sống mũi thẳng tắp, bạc thần (ý nói môi mỏng) khêu gợi, phù hợp với nhau hé ra dung mạo tuấn mỹ, so với nữ tử còn hơn vài phần, nhưng cũng sẽ không bị nhận sai giới tính, bởi vì cặp mắt phượng ngạo nghễ kia, cả người bạch y, ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng không đủ để hình dung, khí thế xuất chúng, quý khí nghiêm nghị. Ở thanh lâu nhiều năm, gặp qua không ít người vật, nhưng mà cùng người kia so sánh, tất cả đều bị lép vế, trên đời sao lại có một người nam tử khí chất như vậy.

Tu La Quân TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ