Chap 10

7.5K 466 26
                                    

Trở về sau tang lễ, mọi người ai cũng mệt mỏi họ không thể cố sức thêm được nữa, trong tim họ là nỗi đau quá lớn, có lẽ nỗi đau này sẽ theo họ đến suốt cuộc đời. Mọi người lặng lẽ ngồi xuống sofa trong phòng khách, không gian bí bách bủa vây lấy họ làm họ thấy con đường phía trước thật mờ mịt, chẳng ai nói với ai tiếng nào họ đang chìm vào những suy nghĩ của riêng mình. Bỗng Rapmon lên tiếng, bởi vì đứng dưới trời mưa quá lâu mà giọng anh trở nên khàn đặc
-Có phải chúng ta những kẻ tồi tệ không?
Đáp lại lời anh chỉ là những cái trầm mặc, anh lại tiếp tục nói
-Em ấy vì cứu chúng ta mà bị bệnh chết! Còn chúng ta thì sao?
Anh nở nụ cười châm biếm, anh cười chính bản thân mình, mang danh là một trưởng nhóm tài hoa đầy trách nhiệm thế mà ngay cả thành viên trong nhóm bị bệnh anh cũng không biết
-Em ấy hi sinh vì chúng ta nhiều như vậy! Thế mà chúng ta cái gì cũng không cho em ấy được, ngay cả bữa cơm cuối cùng cũng không thể ăn cùng em ấy! Mọi người nói xem chúng ta không phải là những tên khốn sao?
-Đúng vậy, chúng ta là những tên khốn, đến tư cách cầu xin tha thứ từ em ấy chúng ta cũng không có
Suga từ lúc bước vào nhà không nói tiếng nào, giờ đây lại thốt ra những câu đau lòng như vậy. Bọn họ đang tự trừng phạt mình, có lẽ bọn họ là người xấu nên ông trời mới trừng phạt họ bằng cách này, ông trời cho bọn họ cảm giác đau đớn, tuyệt vọng, không cách nào chữa lành được. Taehyung chẳng còn tâm trí nào mà ngồi nghe mọi người nói, cậu lặng lẽ bước vào phòng.
......................................................................................................................................................................
Bước đến giường của Jimin cậu ngồi xuống, ở đây vẫn còn đọng lại hơi ấm của cậu ấy, vẫn toả ra thứ hương thơm nhẹ nhẹ của hoa cỏ. Cậu từng nói không thích dùng nước hoa quá nồng, cậu chỉ thích những mùi hương dịu nhẹ như mùi của thiên nhiên lúc đó Taehyung chỉ cười cậu và nói" cậu thật ngốc". Nhưng không biết từ lúc nào Taehyung lại thích mùi hương này đến vậy, cậu nằm xuống giường như muốn giữ lại hơi ấm này mãi bên mình, bỗng tay cậu chạm phải vật gì đó dưới gối, cậu nhấc gối ra thì ra là một quyển sổ màu xanh nhạt, hình như đây là quyển sổ mà Jimin rất thích do fan tặng, lúc đó Jimin từng nói cậu có thể làm bạn với nó cả ngày đó, nhưng trả lời lại câu nói của cậu chỉ là cái nhìn khó hiểu của Taehyung. Tay cậu lật từng trang giấy không khiến tay không ngừng run rẩy.
Ngày .... Tháng .....năm
Hôm nay tôi thấy bản thân không khoẻ liền tới bệnh viện kiểm tra. Và đó có lẽ là điều tôi hối hận nhất, tôi đến bệnh viện làm gì để biết rằng mình sắp chết, thật nực cười, bệnh viện là nơi cứu người chứ có phải là nơi thông báo bạn sắp chết đâu, chưa bao giờ tôi ghét bệnh viện đến thế.

Ngày ..... Tháng ...... Năm
Tôi đã suy nghĩ kĩ rồi, tôi sẽ không phẫu thuật, vì tỉ lệ thành công chỉ có 2% quá nhỏ để tôi cược mạng sống của mình. Có lẽ ông trời thật sự muốn tôi chết nên mới không cho tôi cơ hội nào, được thôi tôi chấp nhận, nhưng trước tiên tôi phải làm một số việc trước khi chết đã

Tay Taehyung lật mở những trang tiếp theo, cậu cảm thấy trong tim đang có một thứ gì đó trào lên

Ngày..... Tháng........ Năm
Hôm nay tôi đã lấy hết can đảm để tỏ tình với Taehyung, tôi yêu cậu ấy nhiều lắm, từ lúc gặp mặt cậu ấy luôn quan tâm, lo lắng cho tôi, luôn cùng tôi vui đùa thì tôi đã biết rằng cả đời tôi chỉ yêu riêng cậu ấy thôi. Nhưng tôi thật là ngu ngốc mà, cậu ấy đâu yêu tôi, cậu ấy chỉ coi tôi như một người bạn, người cậu ấy yêu là Kookie. Tôi thật ngốc phải không?

[VMin] Thế giới của em mang tên anhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ