Chương 37

11K 594 22
                                    

Cả hai vừa rời đi thì Thượng Quan Mặc lập tức gọi ngay cho Lục Dật Thần, đầu dây bên kia lạnh lùng bắt máy
-"Alo"
- Lục Dật Thần, Tuyết vừa đi cùng 1 nam nhân khác, tựa như không được bình thường, cô ấy rất khác
-"Ngươi nói là ai?"
Lục Dật Thần khó hiểu
- Như 1 đôi vậy, là Ngạo Thiên
Thượng Quan Mặc nghiến răng, hắn đã đồng ý cùng Lục Dật Thần sẽ cùng nhau có được cô, tất nhiên lợi ích của cả 2 bên là hợp tác với nhau tránh có thêm tình địch (qá trễ). Lục Dật Thần đầu dây bên kia cau mày, hắn hiện tại đang ở ngục tối của Tinh sát môn, một thế lực lớn không kém gì Bạch gia, xung quanh là bóng tối bao phủ chỉ có ánh đèn nhỏ trên đầu và đủ thấy bóng lưng lạnh lùng của Lục Dật Thần cùng với tên đàn ông lạ mặt bị xích lại, toàn thân là những vết thương lớn nhỏ khác nhau, y phục rách rưới nhuộm đầy 1 màu đỏ. Lục Dật Thần cúp máy mắt lạnh từ trên cao nhìn hắn tựa như diêm vương cao ngạo khinh thường thế nhân, hắc mâu tầng tầng hàn khí run người
- Nói ngươi làm cho ai? Tại sao lại giải cứu Hạ Thanh khỏi hộp đêm của Dạ Diễm?
Giọng nói trầm thấp gằn lên từng chữ, nhớ đến hơn 1 năm trước tiểu Tuyết của hắn bị cô ta hãm hại và còn cùng Dạ Diễm....  Nhớ đến đây lòng hắn nổi lên những cơn bão, tên kia run lên khiếp sợ nhìn nam nhân trước mắt, tuy là sợ hãi Lục Dật Thần nhưng thủy chung vẫn không nói ra, hắn đã thề trung thành với chủ tử. Lục Dật Thần khó chịu, hiện giờ không biết cô em gái của mẹ hắn kia đang ở đâu, hắn từ nhỏ vẫn không có thích cũng chẳng ghét vì cô ta lòng dạ sâu không thấy đáy. Lại nhớ đến lời nói của Thượng Quan Mặc thì tức giận, xoay người trước khi đi còn hạ lệnh
- Giết hắn. Du Đặc, đặt vé trở về
Nói rồi đi thu dọn, xem ra hắn phải khẩn trương hảo hảo buộc chặt cô bên người
~~~~~~~~~~~~~
Mọi người trầm trồ khen ngợi đặc biệt là Long Ngạo Thiên và Lục Hy Tuyết, cũng không ít người nói lời khen với hai người kia Hạ Thanh cùng Long Ngạo Vũ không kém gì Long Ngạo Thiên và Lục Hy Tuyết, trong mắt Hạ Thanh ghen tỵ cùng phẫn hận nhìn thẳng về phía Lục Hy Tuyết mà không biết xung quanh, Lục Hy Tuyết nhếch miệng cười lạnh, Long Ngạo Thiên nhíu mày thặt chặt, Long Ngạo Vũ càng nghi hoặc nhìn nữ nhân bên cạnh mình, không hiểu sao trong lòng hắn càng có chán ghét. Đây là lần đầu tiên cô lại biểu hiện ra vẻ mặt này chứ không dịu dàng như nước, hiền lành như thường lệ. Long Ngạo Thiên khỏi phải nói, từ đầu tới cuối trong mắt hắn không có Hạ Thanh cứ như cô ta là người vô hình. MC thấy bầu không khí không ổn liền chuyên nghiệp cười vui vẻ
- Bây giờ các vị đã biết thể lệ thì tôi xin bắt đầu từ vòng một nha. Vòng đầu tiên là cả 2 sẽ trả lời những câu hỏi sau đây, chúng tôi sẽ bí mật hỏi cô gái và những câu hỏi đó sẽ hỏi lại chàng trai vì vòng này là vòng giúp cả 2 hiểu rõ nhau
Một lúc sau, MC mỉm cười bắt đầu hỏi từng người một, đến người thứ 2 là Long Ngạo Vũ
- Người yêu anh thích ăn món gì nhất?
- Bào ngư
- Một câu trả lời chính xác. Cô ấy ghét gì nhất?
- Ớt chuông (T.T k bk cho mẹ này ghét j nữa)
- Lại hoàn toàn chính xác. Hai người lần đầu tiên gặp nhau ở đâu?
- Tại Night bar
- Ồ, vậy lí do vì sao anh yêu cô ấy?
- .... Là.... sự... dịu dàng của cô ấy
Long Ngạo Vũ nhíu mày, có thật là sự dịu dàng đó không? Trong lòng hắn cảm thấy thế nào?
- Ừm, thật không ngờ anh lại hiểu cô ấy đến vậy, câu cuối cùng là cô ấy thích hoa gì?
- Hoa hồng
- Chính xác
MC cười vui vẻ, Lục Hy Tuyết đứng cách đó không xa thì trầm tư, lần đầu tiên gặp tại Night bar sao? Đó chẳng phải hộp đêm của Dạ gia sao? Thật kì lạ, cô ta có đủ tiền vào đó à? Mà Long Ngạo Vũ đã gặp cô ta lâu rồi? Không biết Long Ngạo Thiên đã yêu cô ta chưa? Lục Hy Tuyết trong lòng ê ẩm, hắn đã yêu Hạ Thanh chưa? Cô ngước nhìn Long Ngạo Thiên, hắn vẫn ung dung mỉm cười còn có nháy mắt với cô, Lục Hy Tuyết cười nhẹ, cô nên tin tưởng vào hắn chứ. MC đến trước mặt Long Ngạo Thiên
- Cũng là câu hỏi như 2 người kia, người yêu anh thích gì nhất?
- Khụ... cô ấy thích cà phê
Long Ngạo Thiên tự tin, hắn trong 1 tuần qua đã tìm hiểu rất rõ. Lục Hy Tuyết đỏ mặt khi nghe từ "người yêu", cô bĩu môi. Long Ngạo Vũ cách đó không xa chăm chú nhìn cô. Hạ Thanh rất vui khi Long Ngạo Vũ sủng nịch cùng yêu thương cô ta nhưng khi nhìn đến hắn vẫn 1 mực hướng về Lục HY Tuyết thì cứng ngắc, trong lòng lạnh đi và có cảm giác bất an tràn vào. Cô ta căm ghét nhìn đến Lục Hy Tuyết
- Cô ấy ghét gì nhất?
- Sữa
- Ách... LẦn đầu hai người gặp nhau ở đâu?
- Tại đây
- Lí do vì sao anh yêu cô ấy
- Chính là con người của cô ấy, không phải vì bề ngoại mà chính là tâm hồn
Kì thật Long Ngạo Thiên đã gặp cô rất nhiều lần chỉ là hắn luôn đứng từ xa dõi theo cô, cô là một người rất tốt, luôn giúp đỡ người khác. Lục Hy Tuyết trong lòng rung động, hắn thật khác biệt. Long Ngạo Vũ và Hạ Thanh thầm ngạc nhiên, mọi người xung quanh cảm động không thôi. Long Ngạo Thiên ấm áp nhìn cô, đôi mắt xám tro sủng nịch chỉ có hình bóng Lục Hy Tuyết
- Ai da.... thật ghen tỵ nha, cô ấy thật may mắn nha. Vậy câu cuối cùng anh biết cô ấy thích hoa gì không?
MC hâm mộ, Long Ngạo Thiên cười khẽ
- Hoa trà
- That's right. VẬy là vòng 1 kết thúc xem ra chàng trai nào cũng hiểu rõ cô gái họ yêu hết nha
MC cười tít mắt, cô nàng lại ra hiệu bắt đầu vòng 2. Vòng 2 là vòng mà những cô gái sẽ hát 1 bài hát rồi thu âm và cho tất cả nghe đoán xem cô gái hát ở bản thu âm số mấy. Một hồi, bản thu âm bắt đầu phát, bài đầu tiên
"Nghe thấy sự ra đi của mùa đông,
Em chợt từ tháng nào năm nào đó tỉnh lại
Em nghĩ,em đợi,em mong chờ
Tương lai sẽ không sắp xếp như thế.
Rẽ phải,rẽ trái,nhìn về phía trước,
Tình yêu cần phải rẽ qua vài khúc ngoặt mới đến được đích.
Em sẽ gặp gỡ ai,sẽ có câu trả lời thế nào?
Người em mong đợi anh ấy đang ở một tương lai rất xa.
Em nghe thấy tiếng gió đến từ dòng người bước ra từ tầu điện ngầm
Em xếp hàng,trong tay nắm chắc số thứ tự của tình yêu.
Em bay về phía trước,bay qua biển thời gian.
Chúng ta đã từng chịu nhiều đau khổ trong tình yêu.
Em nhìn con đường,nhìn lối vào giấc mơ có chút chật hẹp.
Em gặp anh,là điều bất ngờ đẹp đẽ nhất trong cuộc đời này"
(Gặp gỡ)
Giọng hát êm dịu như nước lại có phần ngọt ngào dịu dàng nữ tính vang lên, mọi người đều thưởng thức nghe, trong lòng cảm thán so với các ca sĩ nổi tiếng hạng S kia không hơn không kém
Lục Hy Tuyết nhếch môi cười lạnh, chỉ như vậy thôi sao? Hạ Thanh thấy được vẻ mặt của mọi người đều hài lòng, khuôn mặt bắt đầu nghênh lên đầy kiêu ngạo, Long Ngạo Vũ cười nhu tình, đây đích xác là nữ nhân của hắn khiến hắn đầy tự hào, Lục Hy Tuyết chán nản ngáp dài bọn họ thật làm cho cô nổi hết cả da gà da vịt lên. Long Ngạo Thiên thầm bĩu môi, bảo bối của hắn chỉ là chưa ra tay tthôi, Long Ngạo Thiên liền nở nụ cười sáng lạn. Không lâu sau bản thu âm thứ 2 bắt đầu, lại đến bản thứ 3
"Vẽ lại khuôn mặt người, họa lại trong lòng ta
Ai cũng chẳng thể lấy đi được, hình ảnh lần đầu giác ngộ
Sợ rằng tháng năm sẽ cướp đi má phấn hồng nhan
Mà người vẫn như xưa, một thiếu niên đa tình.

(HĐ, Nữ Phụ Văn, Np, H) Nữ Phụ Thay ĐổiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ