Yoona bị tấn công đến nỗi lui về sau một bước. Hàm răng bị va đập sinh đau, không khỏi kêu lên.
Jessica chưa bao giờ chủ động như vậy, lại càng không làm ở nơi công cộng thế này. Tư duy của anh cứng đờ mất một giây, sau đó nghĩ đến phản ứng vừa nãy của cô, trong lòng lập tức sáng tỏ.
Tiếng cười trầm thấp theo môi anh tràn vào khoang miệng cô, một tay anh giữ chặt lấy chiếc eo nhỏ nhắn của cô, một tay cố định sau gáy cô, thoáng biến bị động thành chủ động.
Hay tay Jessica bấu lấy vạt áo của anh, cố gắng nghiêng đầu không để anh ngăn cản tầm nhìn của mình. Vừa làm ra bộ dạng say đắm, vừa lợi dụng khe hở phóng mắt quét qua quét lại trên người Kwon Haeyeon.
Bỗng nhiên, trên môi đau đớn.
Ngay sau đó, giọng nói thâm hiểm của Yoona quanh quẩn giữa môi răng cô, "Anh đã ra sức như vậy! Em hãy nghiêm túc làm chuyện xấu đi ha!"
Jessica không nói gì, nhưng biết lắng nghe anh mà sửa chữa lại sai lầm. Cô nâng hai cánh tay choàng lên cổ anh, theo sức nâng của anh, gần như cả người cô đều quấn lên người anh.
Nhưng tiếp theo, sự việc lại không phát triển theo chiều hướng như trong tưởng tượng của Jessica.
Trong mấy cuốn ngôn tình bình thường, một công chúa có diện mạo xinh đẹp, xuất thân tốt như Haeyeon, bình thường sẽ xem bản thân là trung tâm của thế giới, nghĩ mình là nữ chính định mệnh của nam chính. Sẽ xem cái loại lính nhảy dù nửa chừng nhảy xổ ra như cô là kẻ thứ ba, là chíp hôi không biết xấu hổ.
Sau đó, lúc nữ chính nhìn thấy nam chính trong lòng mình ôm hôn một cô gái khác, sẽ bụm mặt, khóc lóc, nước mắt đầm đìa quay đầu chạy trốn. Từ đó về sau hận nam chính thấu xương, vĩnh viễn không gặp lại.
Nhưng cô nàng Haeyeon này, nói cô 'thông minh', thì rõ ràng lãng phí hai chữ này quá, tối qua còn để cô tiêu diệt một trận cơ mà. Còn nói cô không có não, bây giờ trái lại có chút hâm mộ. Tinh thần rộng lượng chịu đựng kia, mấy bộ phim cung đình không tìm cô đóng vai chính thật đúng là uổng phí.
Cô ấy chỉ đứng ở một chỗ không gần không xa, cho đến khi cuối cùng hai người buông ra, mới thước tha bước đi qua đó. Trên mặt còn mang vẻ tươi cười, ngọt ngào gọi một tiếng "anh hai", sau đó trực tiếp không để ý đến Jessica, "Thói quen một mình lén lút trốn đi giữa chừng của anh vẫn không sửa được nha!"
Gì, một mình à! Cô không phải là người sao!
Jessica tức giận thầm mắng trong lòng, giơ tay lên bấu mạnh vào lưng của Yoona.
Anh hít sâu một hơi, trên mặt lại làm ra vẻ không có chuyện gì. Ôm người trong lòng xoay lại, ra vẻ kinh ngạc nhìn người vừa đến, "A, Haeyeon! Sao em lại chạy đến chỗ này!"
"Thì tìm anh đó!" Kwon Haeyeon hất hất mái tóc xoăn dài, liếc mắt đưa tình với anh.
"Ha ha..." Yoona bật cười, cúi đầu gặm lấy cánh môi của Jessica, "Anh và chị dâu em ra ngoài hít thở không khí một lát. Min Ho ngồi ở bàn 106 gần cửa sổ, em gặp nó chưa!"
Vẻ mặt Haeyeon vẫn như cũ, nhưng ánh mắt lại tối sầm u ám. Vẫn không thèm nhìn Jessica, "Mới vừa chào hỏi anh ấy xong nè, anh hai à..." Đáng tiếc chưa nói dứt lời thì lại không nói thêm được nữa.
Jessica hừ một tiếng, lấy tay vỗ vỗ trán, yếu đuối như cành liễu trước gió vùi, đầu vào ngực Yoona, hai tay vòng qua thắt lưng anh, như con mèo nũng nịu trong lòng anh. Yoona cũng phối hợp rất ăn ý, bàn tay đặt trên lưng cô khẽ vỗ về, ánh mắt dịu dàng như nước chảy, "Sao vậy em? Khó chịu à?"
"Dạ." Cô yếu ớt gật đầu, trong lòng vang lên tiếng cười dữ dội.Kwon Haeyeon dám coi thường cô, cô liền lôi kéo liền ân ái với người đàn ông trong lòng cô ấy, vừa không thèm để mắt tới cô ấy. Tối nay không trả lại hết bực dọc của chứng rối loạn kinh nguyệt hơn nửa năm nay của cô, cô trở về cũng không còn mặt mũi đối diện với mẹ cô, bà Jung!
BẠN ĐANG ĐỌC
Giữ một đêm,giam một đời....
RomanceDạo này học nhiều quá mình ra chap muộn m.n thông cảm nhé!