[1]. Lịch sử thuộc về những người dám mơ ước
Khi còn đi học, tôi rất nghèo, nhưng tôi không phải là đứa trẻ duy nhất như vậy. Thời đó, ai
cũng nghèo cả: 30 năm trước, thu nhập bình quân đầu người của Hàn Quốc chỉ khoảng 50 đ
la. Giờ đây, con số này là gần 5.000 đô-la, cho nên các bạn có thể hình dung được cuộc sốn
lúc đó với chúng tôi khó khăn như thế nào. Dĩ nhiên, ngày nay vẫn có một số người nghèo,
nhưng vào thời kỳ ngay sau Chiến tranh Triều Tiên, tình trạng nghèo khó kinh khủng lan tràn
khắp nơi.
Khi đó, chúng tôi sống tại khu Changchung-dong của Seoul. Tôi phải đi bộ hai tiếng tới Đại
học Yonsei, cách nhà khoảng 10 cây số. Tôi không có lấy một xu dính túi, nhưng tôi có những
ước mơ. Tôi vẫn không thể quên cái cảm giác chế ngự tôi khi tôi bước ra khỏi thư viện vào lúc
đêm khuya, hoặc khi tôi ngước nhìn lên bầu trời trong lúc lê bước về nhà. Dường như thế giới
là của riêng tôi, và tôi có thể ôm cả vũ trụ trong vòng tay mình. Với tôi, dường như chẳng có gì
là không thể. Sức sống của tuổi trẻ tràn trề trong tôi, và nó dâng đầy trong tim tôi những ước
mơ. Chẳng có gì có thể ngăn cản tôi.
Trong mọi điều đi cùng với tuổi trẻ, ước mơ là quan trọng nhất. Những người có ước mơ
không hề biết đến nghèo khó, vì một người luôn giàu có như những giấc mơ của mình. Tuổi trẻ
là giai đoạn cuộc đời khi mà bạn chẳng có gì để đố kỵ nếu bạn có những ước mơ, dù cho bạn
không hề sở hữu một thứ gì.
Lịch sử thuộc về những người dám mơ ước.
Ước mơ là sức mạnh thay đổi cả thế giới. Tôi đánh cược rằng tất cả những người làm nên lịch
sử thế giới ngày nay đều đã có những ước mơ lớn lao khi còn trẻ. Hoa Kỳ, với một lịch sử chỉ
hơn 200 năm, đang định hình lịch sử cả thế giới ngày nay. Và như chúng ta đều biết, chính
những giấc mơ vĩ đại của những người đi tiên phong với tinh thần kiên cường mới đem lại sức
mạnh cho sự phát triển như vậy.Nhưng hiện nay, tôi thường nghe nói rằng thanh niên không còn những ước mơ về tương lai
nữa. Hoặc là những ước mơ họ có đều "trói chặt" với hiện tại. Nếu đúng như vậy thì chẳng còn
gì đáng buồn hơn nữa, không chỉ với từng cá nhân mà thậm chí với cả dân tộc.
Những ước mơ thường làm nên con người. Chúng điều khiển nhân cách, công việc và thậm chí
là số phận của người đó. Ước mơ giống như bánh lái của một con tàu đang căng buồm. Bánh
lái có thể nhỏ bé và chúng ta không hề thấy nó, nhưng nó điều khiển hải trình của con tàu. Cho
nên, một cuộc đời thiếu ước mơ giống như con tàu không có bánh lái, sẽ mất phương hướng và

BẠN ĐANG ĐỌC
Thế giới quả là rộng lớn và có rất nhiều việc phải làm
Novela JuvenilThế Giới Quả Là Rộng Lớn Và Có Rất Nhiều Việc Phải Làm Cuốn tự truyện Thế Giới Quả Là Rộng Lớn Và Có Rất Nhiều Việc Phải Làm của tác giả Kim Woo Choong là cuốn sách của một nhà kinh doanh nổi tiếng - cựu Chủ tịch và là người sáng lập ra Tập Đoàn Dae...