Chương 2. Người Bạn Bất Đắc Dĩ

27 2 0
                                    

- " Nghe nói cậu bị tụi nó bắt làm cu li một tuần à " Cảnh Du từ ngoài cửa nói vọng vào

Tôi đang khom lưng cực nhọc lau cái sàn nhà tỷ tỷ năm mới được tắm táp qua giờ thì bao nhiêu phẫn nộ cũng có chỗ để phát ra !!!

- " Cậu con mẹ nó , rảnh quá thì đi chết đi hại tôi phải làm công ích mà không được đồng xu nào " tôi lớn tiếng hét ra ngoài

- " Thôi được rồi tôi sẽ khao cậu ăn KFC để tại lỗi được chứ " Hắn vẫn cứ cái vẻ mặt ta đây thật nhân đạo

- " Tôi không thèm " tôi nhanh nhẹn đáp

- " ủa mà cậu nói gì cơ ? " tôi xoay người nhìn hắn xác thực

- " tôi nói mời cậu đi ăn KFC "

- " À ừ như vậy cũng được coi như tôi cũng không thù dai , vậy dợi tôi lau xong rồi đi nhá 

Mà nè có phải tôi thích gọi gì cũng được phải không ??? " 

-" Tất nhiên rồi !!! " vẻ mặt hắn có nét vui mừng và nhẹ nhàng hơn hẳn

- " OK ok đợi tôi một chút " 

Các bạn đừng nghĩ tôi tham ăn mà bán rẻ danh dự nha , thật ra ở đây có hai lí do hết sức chính đáng của tôi , giờ là gần cuối tháng rồi thằng học sinh khó khăn như tuôi đã sớm thưởng thức món mì tôm từ giữa tháng đến giờ làm gì biết thịt là gì đâu ahuhu , với lại nhân cơ hội này trả thù hắn một phen tôi sẽ ăn cho hắn cháy túi muahahahaaaaaaa

-" Tôi ăn cái này được chứ ? "

- " Được , nói chung cậu cứ order đi tôi sẽ trả bữa này  ! " 

- " Chị ơi cho em hai phần này , một phần này , loại phô mai nha , cả cái này nữa , cái rau trộn cho em thêm xốt majorne nha , khoai tây chiên cỡ lớn , cho em pepsi fanta với cô ca , dạ đúng r chị 3 ly lớn nha  ,... bla bla " tôi như được hắn tiếp thêm tự tin mà gọi nát cái Menu . tôi vừa gọi vừa liếc qua mặt hắn mà thế nào lại vẫn cứ cười nham hiểm như vậy nhỉ ??? mà thôi cậu ta nhà giàu mà chắc không bỏ mình lại đâu :"> .

-" Cậu giống như người sống xót từ nạn đói năm 45 xót lại ấy nhỉ " Hắn vừa cười vừa hỏi tôi 

- " Cũng không có gì chỉ là ăn bù cho mấy ngày cuối tháng đói kém sắp kéo tới , sao vâỵ cậu hối hận rồi à ? không được tôi đã gọi rồi cậu đứng đây đợi họ bưng ra rồi thanh toán đi đừng có mà trốn : tôi nhanh nhẹn giữ chặt cánh tay hắn bày ra vẻ mặt đắc thắng =]] mình thật thông minh mà quả nhiên chiêu này lợi hại .

- " Cũng không hẳn chẳng qua tôi càng thấy cậu rất thú vị  " hắn nhìn tôi chằm chằm môi hé ra nụ cười không rõ ràng .

nhận lấy khay đồ ăn đợi hắn thanh toán xong tôi càng phấn khởi bưng ngay ra bàn mà ăn như chết đói , nhưng cũng không quên ngẩng mặt lên nói với tên kia vài lời để giữ thể diện .

- " này cậu đừng nghĩ tôi tham ăn đó nhé , chẳng qua tôi rộng lượng không muốn thù dai nên mới đồng ý đi ăn thôi "

" tôi biết rồi , không sao mà ! "

" mà sao tôi thấy cậu hình như rất ghét tôi thì phải ? "

 tôi như bị hỏi trúng tim đen liền nhanh chóng phủ nhận 

[ FanFic DuChâu ] Mãi Mãi ( The Series )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ