CHƯƠNG 3

123 11 0
                                    

"Cuộc sống như vậy thật là kỳ quái!" Khương Thải Tiều nhăn đôi mày thanh tú lại, thì thào tự nói.

Cái gì cũng không xác định, cần phải từ từ tìm tòi, cô có biện pháp từng chút từng chút một trở về với trước đây không?

Qua không bao lâu, Ân Mục Thành lại lần nữa ngồi xuống trước mặt cô, phát hiện sắc mặt cô không đúng, lo lắng hỏi: "Em làm sao vậy?"

Cô mất mát nói: "Em cảm thấy bất an."

"Tại sao?"

"Nhìn thấy anh và người đẹp kia đứng chung một chỗ, cảm giác hai người mới là người cùng thế giới, mà em chỉ là một người ngoài." Cô không tình nguyện lẩm bẩm. Aiz, cô thật sự không muốn nói, giống như cô đang ghen vậy, kỳ thấy mồ.

Anh trầm mặt.

Trực giác của con gái đầu nhạy bén như vậy sao, vẫn là do cô đặc biệt?

"Cô ấy là bạn gái cũ của anh à?"

Con ngươi đen của Ân Mục Thành xẹt qua một tia sáng. "Tại sao lại nghĩ như vậy?"

"Tại vì anh đột nhiên không nói chuyện, đường như đang trốn tránh." Cô có gì nói đấy.

Anh bình tĩnh điều chỉnh hô hấp.

"Em đoán đúng rồi à?" cô không vui chu miệng.

"Em nghĩ quá nhiều rồi. Khưu Lệ Minh là cháu gái của mẹ anh, từ nhỏ tới lớn kêu anh là 'anh họ', làm sao có thể là bạn gái trước của anh chứ? Anh thật sự bị những ý nghĩ viễn vông của em làm cho hoảng sợ rồi đấy."

Khương Thải Tiều cười phốc xích. "Không nói sớm, hại em nghĩ ngợi lung tung."

Anh cũng mỉm cười theo, âm thầm thở hắt ra, âm thầm nhắc nhở chính mình phải cẩn thận hơn một chút. Tuyệt đối không thể để cho ước mơ tình yêu của anh chết yểu được.

Anh nhếch môi, nhìn cô lại có khẩu vị ăn tiếp món ngọt, không phát hiện chính mình từ sau khi ở chung với cô, tươi cười nhiều hơn rồi, cho dù là một chuyện nhỏ nhặt cũng có thể khiến anh muốn cười.

Tự tại! Đúng, chính là hai chữ "tự tại" này.

Những ngày tháng trước khi của anh đều phải tuân thủ nghiêm ngặt theo chuẩn mực và kỳ vọng của trưởng bối, tới bây giờ mới tính là thưởng thức được hô hấp nhẹ nhõm tự tại đến dường nào.

Tuy rằng nói như vậy, anh đối với trách nhiệm của gia tộc, đối với dã tâm của tương lai, lại không thể bởi vì vậy mà từ bỏ được.

Anh chỉ có thể hưởng thụ giờ khắc này.

Anh sững sờ nhìn cô, ánh mắt trong veo, vẻ mặt nhu hòa, dường như cô là người yêu kiếp trước của anh, kiếp này trùng phùng, không thể không viết thành một đoạn giai thoại.

"Mục Thành, anh nhìn em hoài sẽ no sao?" đang hưởng thụ mùi vị phomat hạt dẻ nhập khẩu mềm như bơ, hương trầm cuộn lưỡi, lạnh thấm tim gan, Khương Thải Tiều không cách nào phủ nhận người đàn ông này đối cô thật sự rất tốt, không tiếc lấy thức ăn ngon nuôi cô, hơn nữa vẻ ngoài đẹp mắt vô cùng, nhưng cũng không cần nhìn chằm chằm cô như vậy chứ! Nhìn lâu rồi, người ta cũng sẽ nai con chạy loạn nha!

Thu hồi bạn trai giả mạo 回收冒牌男友Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ