Chương 5: Mọt sách và đầu gấu

403 31 20
                                    

-Gajeel?

-Chibi, đi với tôi. - Gajeel nói gọn, vẫy tay.

-Levy-chan, cậu ta là bạn cậu sao? - Lucy nghi hoặc nhìn cậu bạn đứng trước của lớp

-Ừm, là bạn! Cậu ấy nhìn có vẻ là người xấu nhưng là người tốt đấy. - Levy đáp, nơi lồng ngực vẫn còn vang vọng tiếng trống và đôi gò má vẫn chưa hết nóng

-Này, tôi rất ghét phải đợi. - Nhận thấy biểu cảm khác lạ nơi Levy, Gajeel bất giác khó chịu, cậu lên tiếng nhắc nhở.

-Tớ đến ngay! Lu-chan cứ vậy đã nhé. - Levy nói vội rồi chạy theo Gajeel.

"Rốt cuộc thì... cậu ta tốt ở điểm nào hả trời...?"

Chuông báo hết tiết đầu, Levy trở về lớp với dáng vẻ mệt mỏi. Cô ngồi xuống vị trí quen thuộc, chống tay lên bàn và thở dài mệt mỏi. Lucy hiển nhiên không bỏ sót cử chỉ nào của cô bạn, nhìn bộ dạng ủ rủ và ánh mắt đượm buồn ấy khiến cô không khỏi lo lắng

-Levy-chan, cậu ổn chứ? Cảm thấy không khoẻ chỗ nào sao?

-Eh?! Umn... tớ không sao. - Nghe tiếng Lucy, Levy thoáng giật mình rồi gượng gạo mỉm cười đáp

-Nếu thấy không khoẻ thì cậu đến phòng y tế nghỉ ngơi nhé.

-Ừm, cảm ơn cậu, Lu-chan!

Vừa xoay người đi, Levy lại thở dài.

-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-

Nói về Gajeel, cậu có thể trông hung dữ như một tên đầu gấu nhưng cậu lại là con người của nghệ thuật, cậu thích đàn và thích hát, lại còn yêu văn chương. Nhưng nói chính xác hơn thì cậu chỉ yêu đàn và hát, còn hứng thú với văn chương chỉ đến với cậu sau khi cậu quen biết Levy.

Ngày trước cậu quả thật là một tên đầu gấu đấy, cậu cũng đã từng bắt nạt Levy và hai cậu bạn thân của cô, theo phản xạ có điều kiện thì Levy hiển nhiên cũng đã rất sợ cậu sau sự việc ấy. Cho đến một lần, cô thấy thân ảnh to lớn của cậu chạy vụt qua trong màn mưa, giữ trong vòng tay rắn chắc ấy là chú mèo bị bỏ rơi sau trường đã làm náo động các nữ sinh trong trường sáng hôm ấy, trong khi mọi người ai cũng chỉ bàn tán, nói suông cho có mà chẳng làm gì, cậu lại là người duy nhất đã hành động thay lời nói, cậu mang chú mèo đến tiệm thú y gần đó và giao nó cho họ. Hành động ấy đã khiến Levy hoàn toàn thay đổi cách nhìn vể cậu, cô bắt đầu tò mò và tìm cơ hội tiếp cận cậu, càng tiếp xúc với cậu cô lại càng phát hiện cậu hoàn toàn không hề xấu xa như cô và mọi người đã tưởng. Và rồi, cô không còn sợ cậu nữa. 

Gajeel ban đầu thật sự cảm thấy cô gái ấy rất phiền, cậu luôn cố tìm cách tránh xa "vật thể bé nhỏ vô hại tiếp cận cậu chả-vì-mục-đích-gì" này, cậu không dám tin tưởng bất kỳ ai, hơn cả là người đã từng bị cậu bắt nạt. Nhưng những định kiến sai lầm thường không tồn tại được lâu. Lần ấy, cậu bị tình nghi lấy trộm đáp án đề thi, tất cả mọi người nhanh chóng quay lưng lại với cậu, kể cả những kẻ tự xưng là "anh em" với cậu kia cũng xa lánh cậu, trong khoảnh khắc cậu tưởng chừng bản thân đã gục ngã ấy, chính Levy là người duy nhất đã đưa tay ra giúp đỡ và bảo vệ cậu, cô không ngừng tìm kiếm và đưa ra bằng chứng kẻ lấy trộm đề thi là một người khác, kẻ đó cũng chính là tên "anh em tốt" đã âm thầm tố cáo cậu với giáo viên. Kể từ hôm ấy, cậu ngừng giao du với bọn lưu manh trong trường, ngừng việc sinh sự dánh nhau và cậu đã hoàn toàn phá vỡ lớp rào chắn của mình, để Levy trở thành người đầu tiên bước vào thế giới của cậu. 

|Fairy Tail fanfic| Triangle LovesNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ